Thường Nhạc cầm camera của anh, đứng ở chỗ công viên nơi mọi người hay tản bộ để dễ dàng chụp khách qua đường cùng thú cưng của họ. Một con tiểu hổ nhỏ chạy đến bên cạnh anh kêu meo meo, dùng cái đầu mềm mại của nó cà cà vào giày Thường Nhạc. Thường Nhạc bị nó thu phục, dùng camera chụp cho nó mấy bức bức ảnh, sau đó ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vuốt ve lưng con mèo nhỏ. Ngay sau đó những con mèo khác ở gần đó cũng bu lại, xoay vòng bên chân Thường Nhạc, meo meo kêu liên tục. Thường Nhạc hiếm khi được nhiều mèo như vậy vây quanh, vui cười hớn hở định âu yếm từng con, lại nhìn thấy tụi nó đột nhiên đứng thẳng lên, miệng còn hô to “Thường Nhạc, muốn sờ sờ” “Thường Nhạc, muốn ôm một cái” sau đó tất cả đều biến thân thành nam nhân khoả thân, rung rung chym lớn đồng loạt nhào tới. Đáng thương Thường Nhạc thân thể nhỏ bé, bị đặt ở dưới, một đống đầu mèo cọ lên ngực hắn, cọ đến cọ đi, thập phần khó thở… Chó chết a! Cái quỷ gì đây! Thường Nhạc bị dọa đến đột nhiên mở mắt ra, từ trong ác mộng tỉnh lại. Nhưng cho dù tỉnh lại, trước ngực hắn cũng vẫn bị đè nặng. Thường Nhạc dùng sức bóp cổ Hắc Miêu đang nằm trên ngực mình một phen, dùng nó phát tiết phẫn nộ chuyện bản thân thấy ác mộng, tóm cổ nó quăng xuống sàn, anh cũng đứng dậy bước vào phòng tắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]