Thanh Nguyệt dần quen với cách viết bằng tay trái, dù chữ viết ra rất khó nhìn, sau bữa tối. Cô viết chữ anh đọc sáng, mọi thứ bình yên đến không tưởng, Thanh Nguyệt lén đưa mắt nhìn trộm người bên cạnh mình. Khóe môi khẽ cong, cô viết trên giấy dòng chữ bằng tiếng Pháp.
Je t'aime.
Dòng chữ mà Thanh Nguyệt từng nhìn trong cuốn sổ ấy.
Lồng ngực cô phập phồng, có chút ngượng, Thanh Nguyệt gạch đi dòng chữ vừa viết. Gập sách, cô quay sang nhìn Tư Hành, anh bỏ dở quyền sách đang đọc, chú tâm tới một mình Thanh Nguyệt, cô bị Tư Hành kéo vào lòng.
Giọng nói dịu dàng:
"Sao vậy, Thanh Nguyệt chán rồi à."
"Thanh Nguyệt khẽ lắc đầu: "Không có, Thanh Nguyệt viết vậy đủ rồi."
Tư Hành nhìn thời gian trên đồng treo tường, còn hơi sớm để vào giấc, anh mỉn cười. Giữ lấy eo Thanh Nguyệt sốc lên, đặt cô trên đùi mình, đặt lên bả vai Thanh Nguyệt một nụ hôn. Cô yên lặng, Tư Hành làm chuyện này rất
nhieu lan, Khien Thanh Nguyet coi do la binh thudng.
Giọng nói trẩm rất ẩm vang lên:
"Thanh Nguyệt, em muốn làm gì?"
Cô không biết, bản thân Thanh Nguyệt chẳng muốn làm bất cứ chuyện gì. Nhưng cảm thấy khoảng thời gian lúc này thật ấm, rất dịu dàng khiến con người ta muốn đắm chìm. Cô thật lòng nói:
"Em không muốn làm gì hết, muốn ở bên anh."
Phải, Thanh Nguyệt của bây giờ, thật lòng muốn ở bên anh.
Tư Hành im lặng, trái tim anh rộn ràng, đồng tử sắc đen sâu thằm ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3718550/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.