Cô được anh đưa về phòng, đút cháo gà hành trước khi nghỉ ngơi, Thanh Nguyệt nằm trên giường nhưng không sao chợp mắt nổi, nhớ lại những chuyện khi nãy khiến cô rùng mình lạnh sống lưng. Cô vẫn luôn nắm chặt lấy gấu áo Tư Hành, sợ anh biến mất.
Thẩm Diệp không đồng ý với cách làm này của anh, vì nó có thể ảnh hưởng rất lớn tới tâm lý của Đường Thanh Nguyệt. Nhưng Tư Hành đã nói là phải làm, Cố Diệp không thể không nghe, đến Cố Diệp cũng phải nói: "Anh yêu đến điên rồi!"
Cố Diệp đến bên Thanh Nguyệt thường xuyên hơn, theo dõi tình trạng tâm lý của Thẩm phu nhân. Vẫn như vậy, không có thay đổi gì lớn. Cố Diệp không hề phát hiện ra những bất ổn trong tâm lý cô, Thanh Nguyệt ngoài mặt tươi tắn vô hại, không có gì đáng lo.
Nhưng sự thật, hằng đêm cô nằm trong lòng anh, tâm trí không ngừng rối loạn. những mảnh ký ức rời rạc cứ xuất hiện liên tục. Thanh Nguyệt không biết những gì mình nhìn thấy là thực hay do bản thân mình tự nghĩ ra, cô sợ hãi khi nhìn chính bán thân mình trước gương
Nhìn bản thân mình trước gương, khiến tâm trí Thanh Nguyệt hiện lên hình ảnh một người phụ nữ đứng tuổi, mái tóc búi thấp. Phong thái sang trọng, bà đuôi mắt đỏ ngầu ngồi bên cửa sổ, hình ảnh này vừa hiện lên đã khiến thái dương cô đau nhói.
Thanh Nguyệt sợ hãi chính bản thân mình. Đã có lúc tỉnh giấc, cô không thể nhớ nổi tên của bản thân nếu như Tư Hành không gọi, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3701125/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.