Cô khép mi, cảm thấy mệt mỏi mất sức, mi cong nặng trĩu, rất buồn ngủ. Thanh Nguyệt thiếp đi khi vẫn còn đang trong bồn, cô dựa vào anh mà ngủ, tiểu đệ bên dưới của Tư Hành phản ứng mạnh mẽ với Thanh Nguyệt. Nó đã cương cứng từ khi mới bước vào bồn, anh nhìn dáng vẻ kiểu mị của cô trong lòng mình, hận không thể cùng
Thanh Nguyệt ân ái mây mưa.
Tư Hành cảm nhận mùi hương trên người cô, anh không nhịn được, nhưng Thanh Nguyệt đã mệt. Tư Hành chỉ có thể tự mình tự xử, anh cũng không dám để cô ngâm mình quá lâu.
Thanh Nguyệt được Tư Hành bế trở lại giường, cô gái nhỏ mềm mại nằm gọn trong chăn ấm, anh ân cần xoa xoa đầu Thanh Nguyệt. Yên lặng ngồi bên mép giường nhìn cô, Tư Hành chỉ cần như vậy thôi.
Anh biết, mình giam giữ Thanh Nguyệt là sai, nhưng Tư Hành sợ, cô sẽ rời bỏ mình.
Anh giờ đây sống chỉ vì Thanh Nguyệt, xem cô như động lực để sống từng ngày.
Tư Hành cúi người, đặt nụ hôn lên trán Thanh Nguyệt. Đôi mắt dịu dàng nhìn cô, anh nằm xuống giường, ngay sát bên cạnh Thanh Nguyệt, tay nắm lấy tay. Nâng niu cô, Tư Hành không ngủ, anh cứ nằm vậy ngắm nhìn Thanh Nguyệt
Thời gian cứ vậy mà trôi qua.
Không biết từ khi nào, Tư Hành đã ngủ gật, tay vẫn nắm chặt lấy tay cô không chịu bung. Giống như cách anh cố chấp giữ lấy Thanh Nguyệt không buông, cố chấp không chấp nhận chữ tình trong cô đã cạn, giữ lấy Thanh Nguyệt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3701120/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.