Tư Hành nhìn người mình yêu, lồng ngực nhói đau, trong anh bùng lên ngọn lửa giận dữ. Tay trái Thanh Nguyệt run rẩy nhưng vẫn cẩm chặt lấy mảnh thủy tinh sắc nhọn, thân thể này đã suy nhược tới mức này rồi, tóc đen buông xõa hệt mây mù, đôi mắt vô hồn không chất chứa bất cứ thứ gì.
Cô mệt rồi, mệt lắm rồi.
Thanh Nguyệt chưa kịp phản ứng, đã bị Tư Hành giữ chặt lấy tay trái, sức cô không đọ được với anh. Cánh tay gầy yếu chẳng thể làm gì, mày cau lại uất hận, nơi đáy mắt tuôn lệ.
Tư Hành giữ chặt lấy tay Thanh Nguyệt, không để cô tự do làm loạn.
Anh ngồi dậy, đẩy Thanh Nguyệt ra sau, giữ chặt lấy cổ tay gầy yếu, vết bầm tím trên da thịt vẫn còn chưa lành. Cô bị Tư Hành đè lại xuống giường, anh như phát điên, âm giọng nhẹ nhàng nhưng lại khiến người nghe rùng mình lạnh lẽo:
"Ha... Giết tôi? Em muốn vậy lắm à."
"Tôi đã cho phép chưa? Em chỉ cần ở bên tôi, làm một người vợ bé nhỏ ngoan ngoãn, mặc cho tôi yêu thương nuông chiều, em không được quyền quyết định, không được làm trái ý tôi."
Tư Hành đột ngột bóp mạnh lấy cổ tay trắng nõn, cổ tay đã gầy yếu lại chịu thêm sức mạnh này, đau đớn không thôi. Anh đột ngột hét lớn, màng nhĩ Thanh Nguyệt như bị đâm thủng, từng lời từng lời đều khiến cô kinh sợ:
"Em nghe chưa, nghe chưa?"
Thanh Nguyệt sợ, rất sợ, cũng rất kinh tởm ghét hận người đàn ông này.
Tư Hành lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-giu-mot-anh-nguyet-quang/3645116/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.