Từ khi bước vào phòng làm việc đến lúc ngồi vào chỗ của mình, cô luôn có cảm giác mọi người đang nhìn cô thì phải. Có phải là do cái vòng cổ này không nhỉ? Như Ý khẽ chạm vào chiếc vòng cổ, thầm nghĩ có lẽ từ mai cô phải mặc áo cao cổ rồi. Cô lắc nhẹ đầu, mở máy tính lên rồi tập trung vào công việc.
Đến giờ ăn trưa, khi mọi người đã rời khỏi phòng, cô cũng vừa viết xong bảng báo cáo của tháng này thì chị San đi tới chỗ cô. Chị hơi cúi thấp, ngửi nhẹ mùi trên người cô rồi bịt mũi đứng dậy.
"Như Ý à... Em có bạn trai từ khi nào thế?"
"Dạ?" Như Ý cảm thấy khó hiểu, quay sang nhìn chị, thấy chị đang bịt mũi thì vội ngửi thử mùi trên người mình. Nãy giờ cô bận làm việc nên không để ý kỹ, nhưng giờ ngửi kỹ mới biết, cô bị ám mùi của giám đốc rồi. "..."
"Mùi đánh dấu của alpha, dù đứng xa sẽ không ngửi thấy nhưng lại gần thì sẽ ngửi thấy mùi cảnh cáo đó. Bạn trai em chiếm hữu thật đó. Có phải là cậu bạn lúc nãy không?" Chị San thở dài, chọt chọt vào người cô, bởi vì mùi này mà chị không thể đến quá gần em của mình.
"Ầy... Bạn trai gì chứ? Em đã nói rồi mà, bọn em là bạn thôi, với lại đây cũng không phải mùi của cậu ấy. Chắc lúc nãy em vô tình dính phải thôi à..."
Như Ý phẩy tay cười trừ, lời nói dối có chút vụn về, không biết chị San có tin không nữa. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-oi-anh-co-thich-em-khong-/3721859/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.