Viên Viên mang trong mình một tâm trạng cực kì vui vẻ khi được mẹ Tuệcho cô ở lại . Viên Viên không kể cho mẹ Tuệ nghe về sự việc của cô lúcnày . Khi mẹ Tuệ hỏi Viên Viên chỉ ngượng cười và nói rằng trường họccho nghỉ giữa học kì .
Mẹ Tuệ là người nuôi ViênViên từ khi cô con bé tí đến nay , tất nhiên nhìn vẻ mặt của cô mẹ Tuệvừa đủ biết rằng cô nói dối nhưng cô ấy lại không hỏi chỉ gật đầu .
Đến nay là ngày thứ 5 Viên Viên ở lại cô nhi viện , Cô giúp mẹ Tuệ rấtnhiều, giặc đồ , chăm bọn trẻ ngủ . tất cả những việc mà trước đây mẹTuệ đã làm với cô thì nay đến lượt cô làm lại cho lũ trẻ .
Trời hôm nay thật đeo ! Thật thích hợp để phơi đồ . Những tấm chăn được giặc sạch thơm tho treo trên dàn phơi đồ . Tiểu Lưu cầm cây kẹo chạy lạichỗ Viên Viên đang đứng . vừa ngậm kẹo vừa nhìn Viên Viên làm .
Viên Viên nhìn cậu bé mỉm cười rất yêu thương , sau cô mới tiện miệng hỏi cậu bé “ Kẹo ngon quá ! Ai cho em vậy tiểu Lưu ? “.
Tiểu Lưu vừa lấy cây kẹo trong miệng ra vui vẻ trả lời cô “ Dạ ! Chú áo đen kia cho con “
Khi nghe tiểu Lưu nói đến chú áo đen , Viên Viên dừng lại hết mọi hoạt động , tâm trạng bắt đầu lo âu hơn bao giờ hết . tay chân cô bắt đầu rungrẫy.
Sau những tấm màng trắng đang bayphất phới chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-doc-anh-da-sai/2002987/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.