Tiêu Niên đột nhiên nhớ tới Lục Tri Chu là một giáo sư đại học thành thật đứng đắn, có lẽ hắn không quá tiếp thu được kiểu uốn tới ẹo lui như Tiêu Niên.
Hơn nữa, điệu nhảy này thật sự có chút tính khiêu khích, Lục Tri Chu hẳn là không thông cảm được.
Ngăn cách giữa các nghề, Tiêu Niên cũng không ép buộc, cậu nhìn Lục Tri Chu cười một cái, thuận miệng nói câu “quay chơi”, sau đó lấy điện thoại về.
“Không quay nữa?” Lục Tri Chu hỏi cậu.
Tiêu Niên lắc đầu: “Không có, em về phòng quay, em có giá đỡ điện thoại.”
Lục Tri Chu nhìn Tiêu Niên đang xóa đoạn video bị quay hỏng vừa rồi, hỏi: “Em thường xuyên quay cái này à?”
Tiêu Niên nghĩ nghĩ: “Còn tạm đi, nếu bọn họ muốn xem, thường thì em đều sẽ quay.”
Lục Tri Chu: “Bọn họ, ai?”
Tiêu Niên chọt màn hình: “Bạn bè.”
Tiêu Niên nói xong, ngẩng đầu: “Sao thế?”
Lục Tri Chu không nhìn cậu, cầm lấy ly nước ở trên bàn: “Không có gì.”
Tiêu Niên lại lần nữa ấn quay, cũng tìm được giá đỡ di động trong vali hành lí.
Không phải là lần đầu tiên quay video thế này nên Tiêu Niên đặc biệt quen cửa quen nẻo.
Ở trong phòng, cậu rất nhanh tìm được nơi có ánh sáng tốt, dựng xong giá đỡ, sau đó xem lại video gốc một lần nữa, rồi bắt đầu nhảy.
Phòng của Tiêu Niên không có đóng cửa lại hoàn toàn, vì thế trong thời gian kế tiếp, Lục Tri Chu ngồi trong phòng khách, bên tai không ngừng vang lên giai điệu của bài hát kia.
Tiết tấu 10 giây, lặp lại tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-chua-tren-toan-the-gioi-deu-bi-anh-an-roi/236130/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.