Chương trước
Chương sau
-" Ông đang kể chuyện hài sao"
-" Cậu Ngôn, là một bác sĩ tôi không bao giờ đem tính mạng bệnh nhân ra đùa giỡn"
Hắn rõ ràng đang cười, lại có cảm giác không giống như bình thường :
-" Cái gì mà bác sĩ cơ chứ,các người chỉ toàn là lũ quỷ hút máu người "
-" Xin cậu đừng nói vậy"
-" Là ông giết cô ấy " Ngôn Dực điên tiết nắm chặt cổ áo ông ta -" Là ông giết cô ấy "
-" Là ông giết Kiều Nghiễm của tôi "
-" Tại sao ?...Tại sao ông lại giết Kiều Nghiễm của tôi cơ chứ "
-" Tại sao ?...Tại sao ?..."
-" A, tôi biết rồi . Tôi biết tại sao rồi . Ông giết cô ta vì cô ta đã giết cha mẹ tôi phải không ?? Vì cô ta giết chết Ngôn Hi có phải không ??
Ngôn Dực như kẻ điên, hắn không ngừng cười đùa. Trên mặt của hắn treo một nụ cười trào phúng, dùng tay bóp chặt cổ ông ta :
-" Nhưng ông quên rằng chỉ có tôi, chỉ có tôi mới được giết chết cô ta "
-" Chỉ có tôi mới được phép giết cô ta . Tại sao ông lại giết cô ta "
-" C...Cậu Dực , cậu bình tĩnh "
-" Tôi phải giết chết ông, giết chết ông rồi tôi mới có cảm giác mình giết cô ta "
-" Không, không xin cậu tha cho tôi " Tên bác sĩ vội la hét cầu cứu, nhưng mấy ai lại muốn bỏ mạng mình để vào cứu ông ta Ngôn Dực không biết từ lúc nào trên tay đã cầm một con dao gâm dài sắc nhọn . Hắn đem ông ta quăng xuống đất, từng bước từng bước tiến về phía ông
Hắn tiến một bước ông ta lùi một bước, không khí trong nhà phút chốc u ám đến phát sợ
-" Ca...Cậu Dực...xin ca...cậu tha cho tôi . Tôi không giết cô ấy . Tôi không giết cô ấy "
Bước chân hắn dừng lại, khuôn mặt nghiêng về phía trước khiến cho mái tóc rũ về phía trước :
-" Oh, ông...không giết sao "
-" Đúng vậy, đúng vậy. Tôi không giếy cô ấy . Cho tôi mười cái mạng tôi cũng không dám giết cô ấy "
-" Vậy ai ? Ai đã giết chết con búp bê xinh đẹp của tôi "
Tên bác sĩ nhìn hắn, ánh mắt biểu thị rõ lời muốn nói
-" Ông muốn nói là tôi giết . Chính tôi đã giết chết con búp bê xinh đẹp của tôi sao . Không thể nào "
-" Khô...Không thể nào"
-" Khô...không, không...không" Hắn điên cuồng ôm đầu hét lớn
-" Không phải tôi . Tôi không giết cô ấy . Không phải tôi "
Ngôn Dực như kẻ điên, hắn đập phá hết mọi thứ. Căn phòng ban đầu sạch sẽ, giờ đây hỗn độn tràn ngập những mảnh thủy tinh vỡ vụn
Đập phá xong cuối cùng hắn cũng chịu ngồi yên. Hắn ngồi trước cửa phòng bệnh đáy mắt nhìn châm chú thứ gì đó
Là dao gâm
Phải hắn đang nhìn con dao gâm đang nằm trong tay mình
Hắn từng chút từng chút cầm con dao gâm dài sắc nhọn xoẹt qua làn da mình
Làn da bị dao gâm quẹt mạnh mấy chục vết thật sâu ,máu tươi không ngừng chảy ra
Ngôn Dực cười lên ha hả . Hắn tiếp tục điên cuồng dùng dao quẹt lên khắp cơ thể mình
Máu tươi trên cánh tay nhỏ giọt , hết giọt này đến giọt khác thấm đẫm chiếc áo sơ mi trắng tinh hắn mới thay, thật diễm lệ, thật câu dẫn người nhìn phải thương tâm
Không một ai cản hắn nói đúng hơn không một ai dám cản hắn
Trong tiềm thức của hắn bắt đầu quay về 14 năm trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.