Hắn mệt mỏi đứng dậy, bước chân nặng nề như đeo gồng xích . Tiếng khóc của Kiều Nghiễm vẫn không ngừng ám ảnh tâm trí hắn
Đã lâu như vậy rồi, hắn vẫn còn hận cô sao ? Câu hỏi này hắn cũng muốn hỏi chính bản thân mình, có phải hắn từ lâu đã tha thứ cho cô
Đột nhiên sợi dây chuyền rơi xuống cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, dây chuyền rơi xuống mạnh va với mặt sàn lạnh ngắt phát ra tiếng kêu thê lương đến chói tai
Tắm ảnh bên trong mặt dây chuyền văng ra xa . Hắn lao nhanh tới nhặc nhanh tấm ảnh dưới nền nhà, cầm nó lên nâng niu nó như chính mạng sống mình, tới cầm cũng không dám cầm mạnh , sợ chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến bức ảnh tan ra trăm mảnh
Ngôn Dực say đắm ngắm nhìn cô gái trong tắm ảnh. Cô gái ấy mặc chiếc đầm đỏ rực, khuôn mặt u buồn sầu thảm, hàng lông mi cong vút khẽ nhắm nhẹ nhàng
Không gian ảm đạm, u sầu bao trùm xung quanh bức ảnh . Nhưng điều đặc biệt nhất chính là nét mặt của cô gái đó dù có u sầu buồn rầu đến cỡ nào vẫn xinh đẹp một cách kiều lệ
-" Em là muốn đánh thức anh không được để cô ta dụ dỗ sao "
Ngôn Dực cười buồn, nét mặt hắn nhăn nhó trông thật khó coi
-" Nếu anh không trả thù được cho em thì em có thất vọng về anh không "
-" Anh thật sự rất nhớ em"
-" Anh muốn quay lại thời gian đó, anh hận chính anh tại sao lại không nhận ra sớm một chút"
-"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam/466393/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.