-" Ông Kiều , ngọn gió nào đã đưa ông đến công ty nhỏ bé của tôi thế kia "
-" Ngôn Trực, anh cứ khiêm tốn, nếu anh chê công ty anh nhỏ vậy chi bằng cho tôi "
Cuối cùng cũng đã xuất chiêu , Ngôn Trực nhìn ông ta cười như không cười :
-" Công ty anh lớn thế cần gì để ý đến mấy công ty nhỏ như chúng tôi "
-" Đúng vậy đúng vậy , công ty nhỏ như thế này sao có thể xứng "
-" Dạ vâng anh nói chí lí , công ty tôi làm ăn hợp pháp trong sạch sao có thể xứng với công ty lớn làm ăn bất hợp pháp như anh được " Ngôn Trực hả hê nhìn lão ta giận tới tím người nhưng không biết đáp trả thế nào , thật là sung sướng mà :
-" Ông Kiều thời gian tôi không có nhiều , chúng ta còn hai phút nói chuyện "
-" Ấy làm gì mà vội vàng thế "
-" Tám phút "
-" Hừ , haha thật ra cũng chả có gì to lớn, tôi chỉ muốn mời gia đình cậu tới dùng với nhà tôi một bữa cơm thôi "
-" Hết giờ , cảm ơn ông Kiều đã mời , tôi sẽ cân nhắc vấn đề này , Thư kí Lưu , tiễn khách "
Hoắc Kiều Trương giận tới tím mặt , lần đầu tiên ông ta bị coi thường như vậy mà chả làm được gì
Tiếng đóng cửa vang lên lúc bấy giờ Ngôn Trực mới nới lỏng cà vạt , cả thân thể đều ngã xuống sô pha :
-" Không biết ông ta lại có ý định gì đây "
Chiều hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam/466386/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.