Là người mở lời trước : -" Lần này anh về đây là muốn đưa em qua bên đó, Kiều Nghiễm ...em đi với anh nhé? "
Cô nắm chặt ga trải giường,khuôn mặt gắng cười : -" Triết Kiên không phải tôi đã nói rồi ...."
Cô còn chưa nói xong đã bị Triết Kiên la lớn át cả giọng cô: -" KIỀU NGHIỄM, ĐÃ 6 NĂM RỒI , ĐÃ 6 NĂM TRÔI QUA RỒI Em Thôi Đi Được Không . ĐÓ KHÔNG PHẢI LỖI CỦA EM "
Từng giọt nước mắt lăn nhẹ trên gò má cô : -" Vậy lỗi của ai hở anh ? Không phải lỗi của em ? Càng không phải lỗi của anh ấy ? VẬY THÌ LỖI CỦA AI CHỨ "
Tiếng gõ cửa vang lên liền thu hút sự chú ý của Kiều Nghiễm Và Triết Kiên
Người đàn ông đang gõ cửa kia , khỏi nói cũng biết là ai
Ngôn Dực đút tay vào túi quần , đôi chân tiêu sái bước về phía cô : -" Có phải anh nói chuyện hơi quá rồi không ? Làm bà xã tôi khóc rồi này "
Bàn tay hắn đưa ra lau nước mắt trên gò má cô , hành động dịu dàng nâng niu cô như thủy tinh , sợ lỡ may chạm vào cũng có thể khiến nó vỡ ra
Khuôn mặt cuối xuống của cô bị hắn nâng lên đối diện , mắt và mắt đều chạm nhau.
Ánh mắt sắc bén như muốn cứa cô ra ngàn mảnh
Ngôn Dực sau khi lau nước mắt cho cô liền không quên liếc nhìn người đàn ông đang đứng chứng kiến nãy giờ : -" Thế nào , anh còn chưa đi sao , hay muốn chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam/270250/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.