Sơ Sênh gấp gáp bước xuống dưới lầu, A Hào đã chờ cô sẵn bên dưới. Nhìn gương mặt lo lắng của anh, Sơ Sênh cũng phần nào đã hiểu tình hình của Ngạn Bách Ngôn lúc này nguy hiểm như thế nào.
Chờ cô yên vị trên xe, A Hào bắt đầu thông báo sơ qua tình hình Ngạn Bách Ngôn trong bốn năm vừa rồi. Giọng nói của anh đã có chút nghẹn lại. Dường như, những gì Ngạn Bách Ngôn trải qua âu cũng chính là nỗi đau mà A Hào đã phải cắn răng chịu đựng.
- Từ khi tiểu thư rời đi, ông chủ luôn luôn làm bạn với thuốc ngủ.
Bàn tay nhỏ bé của Sơ Sênh bấu chặt lấy quai túi xách. Ngạn Bách Ngôn vẫn thường cao ngạo, oai oai tự đắc là thế, vậy mà cũng có lúc lại trở nên yếu đuối như vậy ư?
Thật là nực cười!
Sơ Sênh cũng không hiểu, vì sao khi nghe tin anh xảy ra chuyện, trong lòng cô lại nóng như thiêu như đốt đến thế này. Lý trí giục giã, Sơ Sênh cảm thấy bản thân phút chốc đã lao vào một tầng ngu muội. Nhưng thôi, cứ xem như cô đang làm tròn trách nhiệm với Ngạn Bách Ngôn, đáp lại mười năm nuôi dưỡng của anh.
- Anh A Hào, em chỉ đến gặp anh ta duy nhất lần này. Kể từ lần sau, đừng gọi cho em nữa!
A Hào lặng lẽ thở dài, sau đó quay xe, đỗ vào hầm chứa. Ngạn Bách Ngôn được cấp cứu trên tầng tám, tình hình sức khỏe cũng đã ổn định. Lúc này, anh đang được thở oxy, do Triệu Viên Nhã cẩn thận chăm sóc.
Vừa trông thấy Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/215488/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.