“Thưa phu nhân, đến nơi rồi ạ.”
Người tài xế dừng xe trước cánh cổng mạ vàng to lớn của Lục gia, bước ra phía buồng khách mở cửa. Một người phụ nữ trung niên tầm 50 tuổi, mặc một chiếc đầm bó eo lộng lẫy bước ra. Bà ấy toát lên một vẻ quyền quý hơn người, ra hiệu cho người tài xế xách theo một hộp xốp lớn.
“Chào mừng phu nhân đã về !”
Dịch quản gia tươi rói cúi đầu chào người phụ nữ kia, rồi mời bà vào trong nhà. Lúc này đây, Vân Nãi đang tỉa hoa cắm vào bình, Hạ Lý đứng một bên phụ một tay. Vân Nãi thấy có một người phụ nữ lạ đến nhà, bèn vội vàng nép đống hoa lá sang một bên, đứng dậy mời bà ngồi xuống.
“Dạ con chào dì !”
“Vân tiểu thư, xin giới thiệu đây là mẹ của Lục thiếu - phu nhân Tô Diệu.”
“Dạ con chào phu nhân ạ.”
Tô Diệu cầm lấy tách trà nhấp một ngụm, nhìn Vân Nãi một lượt thật kỹ từ trên xuống dưới khiến cô cảm thấy khá lo lắng. Có khi nào bà ấy sẽ đuổi mình đi như trong những bộ phim ngôn tình hay chăng ?
“Con rất vui khi gặp được phu nhân.”
“Đừng gọi ta là phu nhân !”
“Vâng…”
“Mà phải gọi ta là mẹ chồng !”
“Ơ dạ…?”
Vân Nãi ngớ ngẩn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Tô Diệu đã ngồi sát một bên cô, hớn hở hỏi lấy hỏi để :
“Con với thằng Lục Dương ngủ chung chưa ? Hôn nhau chưa ? Thân mật lần nào chưa ?”
“Dạ con… chưa…”
“Ôi trời ơi có mỗi thằng con trai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/215481/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.