Phóng nhanh với tốc độ mà tài xế riêng của Lục Dương chưa bao giờ dám nghĩ đến, đúng tròn 15 phút đã về tới Lục gia.
Tài xế trong xe thở hổn hển, mồ hôi thấm ướt cả trán. May sao ông trời có mắt, giúp ông lái kịp về Lục gia mà không xảy ra va chạm giao thông nào.
“Ông hôm nay làm tốt lắm, tôi sẽ tăng lương cho ông tháng này”
Mặt Lục Dương có vẻ hài lòng với tác phong làm việc của tài xế. Hắn đẩy cánh cửa bế Vân Nãi ra ngoài, bước đi thật khẽ vì không muốn cô tỉnh giấc.
Rời khỏi xe sau khi đưa vào gara ô tô rồi mà tài xế đó vẫn run rẩy khiếp đảm. Làm việc ở Lục gia đã lâu, mà đây là lần đầu tiên Lục tổng lớn tiếng với ông như vậy.
Vừa thấy Lục Dương trở về, quản gia Dịch tức tốc mở cổng hoan nghênh hắn trở về.
“Mừng Lục thiếu trở về”
“E hèm”
Hắn ta gầm gừ một tiếng, trừng mắt nhìn quản gia Dịch khiến ông lạnh toát sống lưng. Ánh mắt sắc lạnh hướng về phía ông, rồi hướng về phía người con gái đang ngủ say trong vòng tay hắn ám chỉ ông cần giữ im lặng.
Hơn 30 năm làm quản gia cho nhà họ Lục, đây là lần đầu tiên ông thấy Lục Dương đưa phụ nữ về nhà.
Bất cứ ai làm việc cho Lục gia đều biết hắn ta không ưa phụ nữ, ngoại trừ người mẹ đang sống ở Nhật Bản.
Chính vì thế tại Lục gia không hề có bóng dáng một nữ hầu gái nào.
Mùi nước hoa nồng nặc trên cơ thể những người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-vo-nho/215471/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.