Kể từ ngày thứ mười lăm của trại hè, Ôn Nhiên đã không gặp lại Cố Quân Trì nữa, nghe nói đã về nước sớm. Mấy ngày sau, lễ phục do Cố Bồi Văn cho người đặt may cũng được giao đến, tổng cộng có bốn bộ, Ôn Nhiên chỉ nhìn thoáng qua đã so sánh được hai bộ Âu phục mà Ôn Duệ dẫn cậu đến trung tâm thương mại mua chỉ có thể xem như hàng chợ.
Trong suốt giai đoạn này đã tổ chức liên tiếp vài bữa tiệc, lễ phục vừa khéo có ích. Ôn Nhiên gần như đã gặp được tất cả các nhân tài nghiên cứu khoa học, văn nghệ sĩ và minh tinh mà mình có thể gặp được trong đời trong mấy bữa tiệc này. Chỉ là ngoại trừ những gì tận mắt thấy ra thì chẳng thu được gì cả, đã phụ lòng lời căn dặn của Trần Thư Hồi rằng cậu phải nắm bắt cơ hội và đừng trốn trong góc một cách không hề bất ngờ.
Trại hè kéo dài hơn 20 ngày đã kết thúc, lúc về nước vừa vặn là buổi tối. Ôn Nhiên đưa món quà nhỏ mang về cho dì Phương, nhờ bà nấu một bát mì cho mình, sau khi ăn xong thì lên lầu thu dọn đánh răng rửa mặt rồi nhanh chóng lên giường đi ngủ.
Một giấc ngủ kéo dài đến hơn mười giờ ngày hôm sau, Ôn Nhiên thức dậy ăn một bát cháo, suy đi nghĩ lại, quyết đoán hạ quyết tâm đến nhà Cố Quân Trì một chuyến. Mặc dù lần trước Cố Quân Trì không đồng ý nhưng hình như cũng không từ chối.
Sau khi bắt taxi đến khu biệt thự, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-trong-dem-dai/3399086/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.