Lo lắng pheromone của mình có mùi thối thật, cả đoạn đường về Ôn Nhiên đều bịt kín sau gáy, vừa đến bến tàu đã đi tắm rửa thay quần áo ngay, sau khi đeo vòng cổ lên mới yên tâm một chút.
Suy nghĩ kỹ càng thì tuyến thể của mình là nhân tạo, pheromone cũng vậy, mãi mãi không bao giờ có thể sánh được với AO trời sinh, vậy nên nếu như cuối cùng pheromone tiết ra có mùi thối thì cũng không phải là không thể.
Chẳng trách sao Cố Quân Trì ghét mình nhả pheromone ra, hóa ra còn có nguyên nhân này.
Tâm trạng nặng trĩu, Ôn Nhiên không hiểu vì sao rõ ràng pheromone của Cố Quân Trì thơm như vậy mà pheromone có độ xứng đôi 97.5% với hắn của mình lại có mùi thối. Nếu như Trần Thư Hồi biết thì liệu có cảm thấy mất mặt và nổi trận lôi đình hay không?
Đánh răng rửa mặt xong, giáo viên dẫn mọi người đi bộ đến một nhà hàng hải sản nổi tiếng gần đó ăn tối. Nhóm của Cố Quân Trì đi trước mặt Ôn Nhiên, hai tay Hạ Uý quàng vai Cố Quân Trì và Lục Hách Dương: "Các anh em, tôi đã đưa ra một quyết định quan trọng."
Cố Quân Trì: "Không nghe."
"Đã mấy năm rồi tôi không tổ chức sinh nhật trên du thuyền, năm nay thì thế nào?" Hạ Uý quay đầu sang nói với Cố Quân Trì: "Cậu Cố, cho tôi mượn du thuyền của cậu tí nào."
"Một đêm tám mươi vạn." Cố Quân Trì tính toán rõ ràng với anh em ruột (thừa).
(tám mươi vạn tệ = tám trăm nghìn tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-trong-dem-dai/3399085/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.