🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mạc An Nghiên ngồi thất thần rất lâu, những gì mà Thanh Hạ nói khiến cho cô cảm thấy tiếc nuối như bản thân

mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Trái tim cô đau đến mức không thở nổi, cô và Chung Nghị không phải quen biết

ngày một ngày hai, chỉ là cô chưa từng nhìn kỹ anh lần nào.

Trước đây tiếng xấu của Chung Nghị ngang ngửa với Mạc Tư anh trai cô vì vậy mà cô không hề có thiện cảm với

anh, thậm chí khi biết được nhà cô và nhà anh có hôn ước do ông bà thoa thuận với nhau.

Sau này ông nội Mạc mất rồi thì ba mẹ cô cũng không hủy hôn ước, cô phản đối thì ba mẹ cô liền lập thêm hôn

ước mới đó là lí do vì sao cô đến Thụy Sĩ làm việc, ai mà ngờ được đây lại là địa bàn của anh trai cô và hai người kia.

Giờ nghĩ lại Chung Nghị dường như tiếng xấu của anh chưa từng liên quan đến phụ nữ, chỉ là ăn chơi trác táng nên bị người khác nói đến mà thôi. Hơn nữa tính khí của anh thì quen được ai chứ, trẻ con chết đi được.

Hôm qua thật ra cô có thể sắp xếp quay về với anh nhưng cô lại không có đủ tự tin đối mặt với tương lai, nếu như

Chung Nghị vì có lỗi cho nên mới chạy theo cô thì sao? Anh đã thật lòng thích cô sao?

Cô ngồi gục mặt một lúc lâu mới ngẩn đầu dậy, điện thoại thông báo về tin tức thường ngày, cô vốn không quan tâm nhưng vừa nhìn thấy dòng chữ Chung Gia thông báo Chung thiếu gia sẽ kết hôn.

Khoé môi của cô khẽ nhếch mép, có lẽ anh thật sự đã đồng ý rồi, cũng đúng thôi dù sao ông nội Chung tin tưởng anh như vậy anh cũng không thể phụ lòng ông được, chỉ có cô phụ lòng anh mà thôi.

Chung Nghị quay về được hơn mấy tiếng cả Chung Gia liền cho người gác cửa không cho anh rời khỏi nhà, đây là lệnh của ông nội.

Anh quỳ gối trong phòng khách, đối diện anh chính là sự phẫn nộ của ông nội. Không rõ anh đã cãi nhau những gì với chỉ thấy hình như không thể thay đổi hôn lễ vẫn được diễn ra sau 3 ngày nữa.



"Đây là cơ hội cuối cùng ta tin con, nhưng cái gì cũng có cái giá riêng của nó."

"Mang nó vào chịu phạt theo gia quy của Chung Gia, không ai được phép đến gặp mặt." Ông nội Chung nói xong liền chống gậy đi về thư phòng, mọi người không ai dám ngăn lại.

Lần này ông thật sự tức giận, trước nay ông chưa từng phạt Chung Nghị nặng như vậy.

Không biết anh có chịu nổi hai ngày đó không, Chung Nghị được đưa vào phòng cấm túc hai ngày, mỗi ngày đều phải chịu 10 roi mây, chịu được thì sẽ được ăn cơm nếu ngất giữa chừng thì sẽ không được ăn cơm.

Anh không phản đối cam tâm chịu phạt, chiếc áo sơ mi trắng xoã bên ngoài mái tóc anh rũ xuống che đi đôi mắt sâu thằm của mình, căn phòng cấm túc của Chung Gia rất đáng sợ trước đây anh nghe nói vào đây chính là cực hình vì vậy mà nhiều năm qua mọi người đều cố gắng để không phải vào đây.

Nhờ nó mà Chung Gia chính là sống theo nề nếp, quy tắc không làm loạn lên như những gia đình khác.

Từng roi mây vút xuống lưng của anh, Chung Nghị cắn răng chịu đựng đến roi thứ năm đã bật máu dính lên lớp áo sơ mi trắng của anh, cảm giác đau đớn khiến anh cắn chặt môi mình.

Khi roi mây vút xuống đến roi thứ mười thì áo sơ mi trắng cũng rách ra vết thương mập mờ dưới lớp áo, máu đỏ dính vào áo theo những đường roi mây được vút xuống.

Vừa rồi khi anh không chấp nhận hôn lễ với người khác, anh đã xin ông thoa thuận một việc đổi lại anh sẽ chịu phạt thì ông cho anh một cơ hội thỏả thuận.

Lúc anh đứng trước mặt ông, anh nửa tự tin nửa lại không đủ tự tin, nhưng vì đây là cơ hội cuối cùng của anh cho nên anh phải tự mình giành lấy, anh đã nói "Nếu ba ngày sau Mạc An Nghiên không đến, thì anh sẽ đồng ý kết hôn với người khác. Còn nếu Mạc An Nghiên đến thì ông phải lập lại hôn ước để hai người kết hôn với nhau."

Ông nội Chung không muốn thỏả thuận, nhưng vì Chung Nghị quyết liệt và chịu phạt để đổi lại thời gian xin mọi người đợi Mạc An Nghiên đến Tam Lăng thì mới được ông chấp thuận.

Anh lúc đó như thở phào nhẹ nhõm, tuy ngoài miệng nói cô không đến anh sẽ cùng người khác kết hôn, nhưng anh đã tính rồi anh chịu phạt hai ngày, ngày thứ ba cô đến anh sẽ còn đủ sức để kết hôn, nếu cô không đến anh sẽ phản đối hôn sự này và chịu phạt tiếp.

Cùng lắm thì mất mạng, thà rằng anh chịu phạt đến chết cũng không muốn bỏ cô lại mà kết hôn với người khác, cả đời này ngoài Mạc An Nghiên ra anh không muốn cùng ai kết hôn, cũng không muốn cùng ai lập gia đình.

Chỉ cần cô xong việc cô sẽ đến, anh tin vào cô cũng tin vào sự chân thành của mình sẽ đổi lại được tình yêu của cô. Mạc An Nghiên sẽ không vứt bỏ anh cô sẽ không phụ lòng anh, anh hi vọng là thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.