Đợi đến khi cô ngủ say rồi anh mới nhẹ nhàn rời khỏi giường, đứng nhìn cô một lúc sau đó mới ra ngoài.
Từ Tước Lâu lái xe đến quán bar uống rượu, anh chỉ gọi Thẩm Dục Thần đến cho dù biết rằng hiện tại mọi chuyện đã là một kết cục xấu nhất rồi, toàn bộ chứng cứ ngay cả quyển sổ nhỏ đó anh cũng đưa cho anh ta.
Ngồi trong phòng VIP chẳng có tiếng nhạc ồn ào khó chịu, chỉ có tiếng rót rượu của anh hết ly này đến ly khác uống như một kẻ nát rượu.
Thẩm Dục Thần nhìn thấy cũng chỉ thở dài "Cậu nên gặp bà ấy hỏi rõ mọi chuyện, cho dù bà ấy có ý gì thì hiện tại mọi thứ cũng không thể thay đổi nữa, cả bốn người họ và Đường Gia đều không ai thoát tội." Mức án thấp nhất của họ chỉ có thể là chung thân.
Khoé môi anh nâng lên cười như không cười "Hai ngày nữa phiên tòà diễn ra có đúng không? Lần này người đứng ở đó không phải chú Chu, cũng chẳng còn chú ấy nữa." Từ Tước Lâu vừa nói vừa cúi mặt.
"Um! Vốn dĩ tôi sẽ để Thanh Hạ làm luật sư cho phiền toà lần này, nhưng sức khoẻ cô ấy vẫn chưa bình phục nên đã để Mạc An Nghiên thay thế rồi." Thẩm Dục Thần chẳng biết khuyên Từ Tước Lâu thế nào, anh ta không nằm trong hoàn cảnh của anh không thế tùy tiện lên tiếng.
Huống hồ chi đây còn là một chuyện mà anh không bao giờ ngờ đến.
Anh nghe xong cũng chỉ lăng lặng gật đầu.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3729441/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.