Anh cùng cô quay về bệnh viện để lại Thẩm Dục Thần và cảnh sát.
Thẩm Dục Thần chơi cùng Từ Tước Lâu nhiều năm như vậy rất ít khi nghe anh nói về mẹ mình, đa phần đều là
Thẩm Dục Thần nhìn thấy bà đi cùng Từ Vũ, tính cách trái ngược của anh và Từ Vũ thể hiện rất rõ chỉ là nhìn vào gương mặt của Từ Vũ liệu được mấy người nhìn thấu được anh ta?
Chẳng hiểu sao giây phút nhìn thấy bà ấy đứng cùng Từ Vũ, Thẩm Dục Thần có chút bất bình, anh giọng nói nhẹ nhàn nhưng lại mang theo ý trách móc rất rõ "Dì Từ! Nhiều năm như vậy dì vẫn luôn bao bọc Từ Vũ liệu dì có từng nhìn thấy Từ Tước Lâu ở nơi đất khách quê người cúi đầu đi làm phục vụ chỉ để kiếm thêm tiền tiêu không?"
Bà nghe thấy lời Thẩm Dục Thần nói liền đưa mắt nhìn thoáng chốc cứng đờ không nói nên lời...
"Cậu ấy vốn dĩ không phải như vậy, nhưng có lẽ chính dì là người đẩy cậu ấy vào địa ngục hết lần này đến lần khác. Từ Tước Lâu sẽ không trách dì, nhưng con trách dì. Từ Vũ không phải con chú Từ chính con là người gửi kiểm tra ADN, trẻ con sẽ không suy nghĩ nhiều nhưng rất nhạy cảm dì đối xử với cả hai chênh lệch một chút cho dù là chuyện bình thường nhưng thời gian sẽ khiến nó không còn bình thường." Thẩm Dục Thần càng nói càng cảm thấy tức giận, rốt cuộc Từ Tước Lâu đi đến bước này là vì sao?
Nhiều năm qua ngoan ngoãn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3729439/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.