Ở trại giam Bắc Thành.
Chiếc xe cấp cứu từ bên trong gấp gáp chạy về bệnh viện cấp cứu cho bệnh nhân, ba Chu lên cơn đau tim gương mặt ông nhợt nhạt tái mét, viên cảnh sát trưởng nhìn ông đầy đau lòng.
Ông ấy bệnh tim đã rất lâu rồi tình hình lại ngày một yếu đi, chính viên cảnh sát trưởng này cũng biết ông là người tốt, một trái tim lương thiện, là người đàn ông yêu thương gia đình mình vô cùng.
Ông ấy là Chu Hoà Viên, viên cảnh sát trưởng làm ở đây đã lâu rồi kể từ khi ông ấy bị bắt giam ở trại giam này, nếu không phải là vị trí tội phạm và cảnh sát thì hai người họ đã là bạn tốt.
Chu Hoà Viên chưa từng muốn đứa con gái của mình chịu khổ, ông ấy mỗi ngày đều hỏi tin tức của Chu Thanh Hạ, vì gặp vợ mình vào mùa hạ, một mùa hạ đẹp đến mức ông chẳng thể để bà ấy chịu uất ức. Năm Chu Thanh Hạ chào đời, cũng là vào mùa hạ cho nên Chu Thanh Hạ tượng trưng cho mùa hạ của tình yêu, một mùa hạ ta tìm thấy nhau giữa đầy rẫy khó khăn trong cuộc sống.
Trong phòng cấp cứu tiếng dao kéo khiến con người ta nghe thôi đã thấy sợ, bên ngoài có những viên cảnh sát làm theo mệnh lệnh canh gác, sắc mặt bọn họ vô cùng bình thản nhưng chỉ riêng cảnh sát trưởng ông ấy lại đau lòng, làm sao có thể không đau lòng được chứ.
Ca cấp cứu trải qua hơn hai tiếng cuối cùng đèn đã tắt, vị bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3701370/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.