Từ Tước Lâu không gọi điện hay nhờ vã trợ lý Ngu giúp anh gặp cô nữa, anh cứ thế mang theo khí lạnh, sắc thái lạnh lùng đến công ty làm việc.
Riêng Chu Thanh Hạ mấy ngày sau cũng đến công tỷ làm việc, cô cố gắng né tránh anh nhiều nhất có thể, cô không muốn anh khó chịu khi nhìn thấy mình, cũng không muốn khiến bản thân khó xử nữa.
Lương Ân sắc mặt khó coi sợ hãi vừa nhìn thấy Chu Thanh Hạ thì liền mừng ra mặt chạy đến “Chị Hạ! Chị đến rồi chị mau lên gặp giám đốc đi nếu không tổ 10 chúng ta thật sự không xong rồi.” Hình như xảy ra chuyện gì rồi cho nên mấy ngày Chu Thanh Hạ vắng mặt thì ở công ty không khí cứ như ở địa ngục vậy.
Cô khó hiểu không biết tại sao, nhưng nhìn Lương Ân không muốn giải thích thêm vì sợ hãi cô cũng không hỏi nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu “Ừm để chị gặp giám đốc, đừng lo không sao đâu.”
Cũng không biết Từ Tước Lâu doạ cái gì mà khiến mọi người thành thế này, Lương Ân là người nhiệt huyết nhất lại còn thành thế này thì thật sự là xảy ra chuyện lớn rồi.
Vậy thì có tránh cũng không tránh khỏi.
Chu Thanh Hạ hôm nay mặc chiếc áo sơ mi cổ trắng rộng, cùng với chân váy đuôi cá đen ôm sát đôi chân xinh đẹp của mình. Tóc được cô búi cáo chỉ để vài lọn tóc mái trông có chút tùy tiện nhưng lại xinh đẹp đến lạ.
Một đồng nghiệp trong công ty nhìn cô rời đi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-tinh-yeu/3688017/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.