Hôm nay tan làm sớm, cô cùng với Cẩm Hồng Liên hẹn nhau đi dạo một vòng trung tâm, đương nhiên cô cũng không từ chối, hiếm lắm cô mới quen được bạn bè nên rất vui vẻ.
"An Tràm em muốn mua bộ nào cứ việc chọn lựa, chị sẽ trả tiền."
Lục An Tràm cũng hơi kinh ngạc, rất nhanh cô từ chối: "Như vậy đâu được."
Cẩm Hồng Liên rất phóng khoáng nói: "Tuy không phải đồ hiệu gì, nhưng chị muốn tặng em."
Thật chất cô không hiếu cái gì hết, giờ cô phải làm sao đây, nhưng nghĩ lại chuyện gia đình của chị ấy đã nói, cô có mấy phần thương xót: "Chị à, như thế rất tốn kém chị nên để dành tiền đó lo cho mẹ chị đi."
Cẩm Hồng Liên do dự một lát, không còn cách nào mới gật đầu: "Được, nhưng sau này chị kiếm được nhiều tiền sẽ mua tặng những món em thích."
Cô nghe xong liền cảm động không thôi, chị ấy thật sự rất hiền lành, không phải là một người nóng tính, vả lại rất chu đáo. Nhưng ông trời lại không cho họ được sự trọn vẹn, người giỏi giang như vậy lại phải gánh vác trên vai rất nhiều chuyện, vì căn bệnh ung thư của mẹ mà chị ấy vất vả gom góp kiếm tiền để làm phẫu thuật cho mẹ mình, ra thì cô một giúp một tay nhưng không thể nào trao đổi trước mặt được, hiện tại cô đang đóng vai nữ nhân viên cũng khá giả nhưng không tiết lộ nhiều về sự riêng tư của mình.
"Được.", Lục An Tràm cười cười, nhanh chóng nói: "Dạo cũng đã lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688635/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.