Hôm nay đến công ty Lục An Tràm phát hiện ra người đứng kế bên cô tâm trạng hình như rất vui vẻ.
"Có chuyện gì mà chị lại vui thế?"
Cẩm Hồng Liên đang cười tủm tỉm, nghe hỏi mới ngước mặt lên: "Ra là ca phẫu thuật của mẹ chị có thể tiến hành rồi."
"Vậy thì chúc mừng chị."
"Cảm ơn em. Nhưng mà không biết ai đã giúp chị nữa, hỏi nhưng bác sĩ không nói.", Dù sao cô cũng biết ơn người đó rất nhiều.
Lục An Tràm chỉ cười nhưng không nói gì, trong lòng đang khen ngợi tác phong làm việc của chồng cô, mới nói thôi mà anh lại xử lý rất nhanh.
"Chị ở đây nhé, em lên gặp chủ tịch có chút việc."
Cô không biết anh gọi lên trên đó có việc gì, đi ngang cô gật đầu với hai cô gái bên ngoài trước khi vào phòng làm việc của anh.
"Vào đi."
Mai Cẩn Nghiêu đã biết trước nên để tài liệu sang một bên, nâng mắt lên nhìn.
"Anh gọi em lên đây có chuyện gì sao?"
Nhìn cô đứng xa như vậy, anh nâng tay ngoắc ngoắc: "Lại gần đây."
Cô khó hiểu nhìn anh nhưng cũng rất nghe lời mà ngoan đi lại, chưa hiểu gì liền bị nhấc bổng lên ngồi trên bàn làm việc.
Mai Cẩn Nghiêu chống hai tay xuống bàn giam cô vào trong ngực mình, đầu hơi cúi thấp, nói: "Một lát nữa cùng anh đi gặp người đại diện trang sức của em."
"Hả? Em cũng phải đi sao?"
"Phải đi."
Nhớ đến người phụ nữ mặc chiếc váy ôm người hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-sinh-menh/2688634/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.