Chương trước
Chương sau
Tuyết An cứ thế mà xích ở chân trói buộc cô với chiếc giường, chỉ khi nào cần tắm rữa vệ sinh cá nhân thì bắt buộc Cố Quyền mới cởi dây xích và tự tay mình làm hết mọi thứ cho cô.

Tuyết An chẳng khác nào con búp bê mà bị Cố Quyền điều khiển, tất cả mọi thử đều phải làm theo ý anh kể cả cô ăn gì mặc gì đều nằm trong vòng kiểm soát của Cố Quyền.

Cô tự nhận thấy rằng bản thân của mình thật sự quá hèn hạ. Đến cả đứng dậy đòi lại quyền tự do cho bản thân mình cũng không thể, Cố Quyền quá độc đoán chỉ cần anh nhìn cô chằm chằm tự khắc bản thân Tuyết An đã tự run rẩy.

"Tiểu thư ngồi dậy ăn sáng đi."

Trong cơn mơ màn rèm cửa ở căn phòng được bà Thẩm kéo ra, ánh nắng chói chang rọi thẳng vào mắt Tuyết An làm cô nheo mắt tỉnh giấc.

Nhìn vào bên khay thức ăn bên cạnh mình lại là những món tôm hào hải vị cô đã ngán đến buồn nôn rồi, ngửi thôi đã thấy rất khó nuốt.

"Tôi ngán mấy thứ này rồi cho tôi một bát cháo được không."

"Vậy tiểu thư chờ tôi một chút."

Tuyết An không ăn những thứ này bà cũng chỉ đành gượng cười đem đổi theo món cô yêu cầu, chỉ cần cô chịu ăn là được rồi.

"Khoang đã cô Thẩm."

Bàn tay mở cửa của bà dừng lại quay người nhìn về phía Tuyết An đang ở trên giường từ tốn bước xuống.

Vì dây xích rất ngắn cô cũng chỉ có thể di chuyển được một chút ở gần giường nên bà liền đi lại đến chỗ cô.

"Tiểu thử muốn ăn thêm gì nữa sao?"

"Cô có thể... mua giùm tôi thuốc tránh thai được không." Tuyết An mím môi nhìn thẳng vào mắt bà.

Có thể nhận ra từ trong đôi mắt Tuyết An là dáng vẻ cầu xin cũng có vẻ là bất lực.

"Coi như tôi xem bà một lần được không." Giọng cô yếu ớt.

Hai tay đang đặt trên tay bà cầu xin.

Thấy bà Thẩm vẫn còn do dự Tuyết An đành vứt bỏ hết tôn nghiêm của mình mà quỳ xuống.

Vừa mới đặt một đầu gối xuống đất thì bà Thẩm liền đặt khay thức ăn lên bàn vội đỡ Tuyết An đứng dậy miễn cưỡng mà giúp cô một lần.

Từ lần đó hầu như đêm nào Cố Quyền cũng đều đè cô ra làm đến trời gần sáng mới buôn tha cho Tuyết An.

Phản kháng cũng chỉ làm cho anh thêm tức giận nên Tuyết An biết điều ngoan ngoãn mà chịu trận, chờ đến khi Cố Quyền thoả mãn buôn tha cho cô.

"Chát."

"Bảo bối gọi tên tôi."

Cố Quyền không kìm được mà đánh mạnh một cái lên mông của Tuyết An làm nó đỏ ửng lên in hẳng năm dấu tay của anh.

"Anh... nhẹ một chút... tôi đau."

Cố Quyền càng thúc đẩy mạnh bạo hơn mà không nói một lời nào chờ đợi Tuyết An gọi tên của mình.

"Cố Quyền... nhẹ một chút." Tuyết An thở dốc rên rỉ.

"Bé ngoan."

Anh dịu dàng vén những sợi tóc dính trên mặt của cô ra sau đó đặt một nụ hôn trên môi mà mạnh bạo thúc.

Đợi đến khi anh bắn hết tất cả vào trong của Tuyết An mới chợt nhận ra cô nãy giờ không có một chút phản ứng nào.

Cố Quyền nhìn xuống đặt tay lên mặt Tuyết An gọi cô thì mới phát hiện cô đã bất tỉnh từ lúc nào rồi.

Cố Quyền hoảng hốt với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn gọi bác sĩ sau đó vệ sinh cá nhân sơ qua cho anh và Tuyết An.

_____________

"Vợ chồng hai người đang trong kì kế hoạch hoá gia đình sao."

Cố Quyền ngây người không hiểu bà ta đang nói gì.

"Ý bà là sao?"

Vị bác sĩ liền đáp lời.

"Cô ấy do uống thuốc tranh thai quá nhiều dẫn đến suy nhược cơ thể, sau này có quan hệ ngài hãy dùng những biện pháp tránh thai an toàn hơn."

"Nếu cứ tiếp tục để cô ấy uống thuốc tránh thai nhiều sau này có thể sẽ không thể mang thai được nữa."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.