Trở về thực tại.
"Ưm..."
Cố Quyền giật mình từ cơn mơ màn tỉnh dậy bởi tiếng động kế bên từ miệng Tuyết An phát ra.
Hiện tại là sáng ngày hôm sau Tuyết An đã ngủ mơ màn rất lâu, vì lo lắng cho cô anh cũng chỉ có thể ngồi ở bên cạnh giường canh chừng Tuyết An cả một đêm.
"Tôi còn tưởng em chết rồi đấy."
Mặc dù miệng nói vậy nhưng Cố Quyền vần đỡ Tuyết An ngồi dậy đưa ly nước ở trên bàn cho cô.
"Có thể chết tôi cũng rất vui." Tuyết An cười cười nói.
Cô không biết đã tự tử bao nhiêu lần rồi nhưng đều là thất bại, sau những lần đó ở trong phòng Tuyết An ở đã được Cố Quyền cho người gỡ bỏ hết tất cả những vật có thể làm cô bị thương.
Mỗi lần cô tự tử đều bị Cố Quyền kéo cô từ cỏi chết trở về, sau đó chờ sức khỏe cô dần ổn định rồi giáo huấn Tuyết An một trận cho nên hồn, có lần còn đánh suýt thì phế luôn cánh tay của Tuyết An khiến cô phải băng bó bột mấy tháng. Dần cô cũng từ bỏ ý định tự tử muốn chờ đến khi nào Cố Quyền chán ghét rồi vứt bỏ cô nhưng xem ra ngày này sẽ rất lâu.
"Tại sao lại uống thuốc tránh thai?"
Tuyết An sững người, rõ ràng là cô giấu kỹ như vậy rồi tại sao Cố Quyền vẫn có thể biết?
"Bởi vì tôi ghét anh, tôi không thể nào mang thai một đứa con của nghiệt chủng được. Ai biết được sau này sinh ra nó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-nuoi-nhot-tinh-yeu/3038413/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.