Từ sau ngày hôm đó Tuyết An đã ngoan ngoãn hơn nhiều không còn làm loạn nữa, bởi vì cô sợ mọi việc của làm đều sẽ liên lụy đến những người khác. Vì muốn thoát ra khỏi Cố Quyền lấy lại tự do cho bản thân mà cô không biết mình đã tổn hại biết bao nhiêu người.
Cạch.
"Ăn cơm."
Cố Quyền từ ngoài cửa đi vào mang theo một khay thức ăn đem đến bàn đưa cho Tuyết An cô cũng ngoan ngoãn mà bước xuống giường đi lại bàn để ăn.
Cố Quyền cũng đã tháo hết xích ở trên chân của Tuyết An ra không còn xích cô vào giường như trước nữa, cũng xem như phạm vi di chuyển rộng hơn một chút nhưng cũng chỉ là quanh quẩn trong căn phòng khiến người khác nhìn vào cũng đã chán ngấy.
"Có ngon không."
Cố Quyền ngồi đối diện thấy cô bỏ thức ăn vào miệng liên tục rất hài lòng với thái độ này của Tuyết An.
"Ngon." Tuyết An gật đầu trả lời.
"Ăn nhiều một chút."
Nói xong anh còn đẩy ly sữa đến trước mặt của Tuyết An.
Cô đang định bỏ muỗng xuống nhưng nghe Cố Quyền nói vậy đành cắn răng mà nuốt xuống.
Thật sự cô cũng không muốn ăn nhưng vì không muốn gây chuyện với Cố Quyền mà phải cắm đầu ăn mặc dù đã rất no nhưng cũng phải cố nuốt xuống hết.
Trước đó vì cô muốn tuyệt thực không muốn ăn mà Cố Quyền đã tự tay bóc thức ăn nhồi nhét vào miệng cô, khiến Tuyết An không muốn ăn cũng phải nuốt xuống hết.
Chờ Tuyết An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-nuoi-nhot-tinh-yeu/3038411/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.