Editor: Di
Bọn họ đã từng quan hệ rất nhiều lần trên chiếc giường này, nhưng đây là lần đầu tiên họ ôn hòa nhã nhặn nằm bên nhau.
Bạch Thiệu Lan ôm anh, nhếch nhác, tiếp tục hôn. Thẩm Lê cũng không từ chối, mặc cho cậu hôn, thỉnh thoảng đầu lưỡi còn phối hợp dây dưa trêu chọc cậu, cậu cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh.
“Tại sao anh…” Bạch Thiệu Lan nhìn anh bằng ánh mắt mông lung, mang theo tình yêu, như người bị bỏ thuốc, chóng mặt. Cậu chưa kịp hỏi xong, Thẩm Lê liền nói: “Lát nữa tôi sẽ tìm cho cậu một bộ quần áo.”
Ánh mắt mông lung lập tức thanh tỉnh, nhất định có chuyện khác thường, cậu kinh hoảng nhìn anh, thấp giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy? Tại sao đột nhiên…..đột nhiên tôi muốn mặc quần áo? Anh muốn đuổi tôi đi sao?”
Thẩm Lê chớp mắt, con ngươi co rúm lại, rồi lại duỗi ra. Anh nói đơn giản: “Chẳng lẽ cậu muốn khỏa thân sao? Hay là cậu có thói quen không mặc quần áo?”
Sắc mặt Bạch Thiệu Lan đỏ ửng lên, chột dạ, lớn tiếng phản bác: “Đương nhiên….Đương nhiên không phải! Tại vì……anh đột nhiên đối xử tốt với tôi, tôi cảm thấy không quen….”
“Cậu không thích?” Vẻ mặt Thẩm Lê lạnh đi, đứng dậy, dường như muốn rời đi, Bạch Thiệu Lan lập tức ôm lấy anh.
“Không phải là không thích….” Cậu ôm rất chặt, cánh tay khẽ run, mặt vùi vào thắt lưng, giọng ủ rũ, “Tại tôi, tôi xin lỗi….Tôi biết anh không thích tôi, nhưng anh đối xử với tôi tốt như vậy, tôi có thể sẽ yêu anh….”
Cơ thể Thẩm Lê hơi cứng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-nhan-tinh/1320827/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.