- Em Wang, về phận mục này đã rất tốt chỉ là tiến độ có hơi chậm hơn so với mấy lần trước. Nếu không hiểu gì có thể gặp tôi để hỏi.- Giáo sư Mark Ashwill cầm bài luận của Băng lên đọc rồi nói.
- Dạ, dạo này em có hơi bận. Từ ngày mai sẽ không như thế nữa ạ.- Băng gần đầu nói.
- Em biết đấy trong tất cả các học sinh tôi đã dạy, em là người tôi cảm thấy ưu tú nhất. Đừng để tôi thất vọng nhé.
- Dạ vâng ạ.
- Không còn việc gì nữa em hãy về đi, nhớ là để tâm trạng tốt cho cuộc thi lần này nhé.
- Vâng, em chào thầy.
Băng cúi đầu chào ông rồi rời khỏi phòng. Lúc về ngồi trên xe cô suy nghĩ mãi.
- Đang nghĩ gì thế?- Thiên Vũ thấy Băng im lặng nhìn ra ngoài thì hỏi.
- Băng.
Thiên Vũ thấy Băng lơ đãng liền dừng xe lại vỗ vai cô. Băng giật mình quay đầu lại.
- Sao...sao ạ?
- Em đang nghĩ cái gì thế?
- À...em...một vài chuyện mà giáo sư Ashwill đã nói thôi ạ.
- Em chỉ được nghĩ về mình tôi thôi, biết chưa?
- Dạ...mà anh ơi...em...
Thiên Vũ thấp Băng ấp úng thì nhíu mày, anh rất khó chịu những lúc cô ấp úng như vậy.
- Có chuyện gì?
- Em nghĩ là...chỉ là nghĩ thôi ạ. Anh về nước được không?
- Lí do?
- Chuyện học tập...em đã sao nhãng việc học tập rất nhiều. Giáo sư nói em cần phải chú tâm hơn...nên là em nghĩ chúng mình...
- Ông giáo sư đó đang ở đâu?1
Thiên Vũ chặn họng Băng nói. Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997803/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.