Mấy ngày sau Thiên Vũ rất hay đến nhà chơi với Băng. Tuy Alex không có phản đối nhưng ánh mắt ông nhìn anh vẫn còn nhiều ác cảm. Băng gần đây vừa phải bảo vệ luận án tiến sĩ còn vừa phải học chuyên ngành tâm lý. Tuy cô không ca thán gì nhưng Thiên Vũ biết rõ cô đang rất mệt mỏi.
- Được rồi, qua đây ngồi với tôi một lúc đã.- Thiên Vũ đi đến bế Băng lên giường ngồi.
- Không được đâu ạ, em còn nhiều bài luận án chưa xong nữa.- Băng lắc đầu tính đi xuống nhưng bị Thiên Vũ ôm lại.
- Tôi không cần một cô bạn gái giỏi hơn mình đâu.
- Không có...em đâu có giỏi hơn anh đâu. Anh luôn đứng nhất trong các kì thi mà.
- Em là ngốc thật hay là đang giả ngốc đấy?
- Anh nói gì em không hiểu?
- Thôi không nói với em nữa ngồi đây chơi với tôi, hôm nay không có học hành gì hết.
Thiên Vũ muốn nói nhưng lại thôi. Các kì thi trong trường đúng thật là anh đã đứng đầu nhưng về mặt điểm số cả hai người đều đạt điểm tuyệt đối, về mặt thời gian thì là Băng lại nhanh hơn. Cô vốn đã rất thông minh đứng đầu đáng nhẽ phải là cô nhưng Thiên Vũ là con ông cháu cha đương nhiên vẫn được ưu ái hơn. Cũng vì vậy mà điểm của Băng dù có cao đến đâu hay làm nhanh hơn anh thế nào thì cô cũng chỉ được xếp thứ hai. Thiên Vũ biết rõ mình vẫn không bằng được Băng, cũng vì vậy anh có một phần hơi khó chịu khi Băng cứ học trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997802/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.