Sáng hôm sau, Mạc Hạ Lãng đã nhanh chân đi xe đến nhà Thiên Vũ vì Mạc Chấn Huy đã nhắc nhở anh vài điều.
- Dạ, Mạc thiếu gia ngồi đây, tôi lên gọi cậu chủ xuống.- Bà quản gia mời Mạc Hạ Lãng ngồi xuống sofa ở phòng khách.
- Vâng, cháu không vội. Bà cứ đi từ từ.- Mạc Hạ Lãng tươi cười nói.
Để mà so sánh thì Mạc Hạ Lãng không có đẹp bằng vẻ đẹp ma mị của Thiên Vũ, nhưng anh có gương mặt thư sinh. Ai nhìn lần đầu cũng đã có thiện cảm. Nụ cười cũng vô cùng ấm áp, khác hẳn với bộ mặt lạnh lùng của Thiên Vũ.
...
Cốc...cốc.
Bà quản gia đi đến phòng Thiên Vũ gõ cửa. Bà biết rõ Băng muốn thoát khỏi đây, bà cũng muốn giúp cô nhưng bây giờ không phải lúc. Bằng không cả Băng, bà và cả Mạc thiếu gia đều gặp nguy hiểm.
- Cậu chủ, Mạc thiếu gia đang đợi cậu ở dưới nhà.- Bà đứng từ bên ngoài nói.
Thiên Vũ đang ôm Băng nhìn cô ngủ thì nghe bà nói vậy liền cau mày. Rút tay khỏi đầu Băng, Thiên Vũ kê lại gối chỉnh lại đầu cho Băng để cô dễ ngủ rồi đứng dậy khỏi giường.
Mở tủ quần áo lấy bộ đồ rồi thay để rời khỏi phòng.
...
- Anh, chào buổi sáng.- Mạc Hạ Lãng đang lướt điện thoại thấy Thiên Vũ xuống thì tươi cười đứng dậy chào.
- Ừ, sao đến sớm vậy?- Thiên Vũ vẫn lạnh lùng nói.
- Ba nói em đi sớm một chút rồi hai anh em đi chơi cũng được.
- Em lai đi.
Thiên Vũ nói xong liền đi đến con xe Lamborghini
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997752/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.