Băng đau nhức cố gắng mở mắt, nhìn lên trần nhà. Vẫn là trần nhà, căn phòng gang tối quen thuộc ấy. Cuối cùng cô cũng không thoát khỏi anh. Băng cười chua xót mà nước mắt ứa ra.
Cô cố gắng đi xuống khỏi giường. Chân vừa đặt xuống giường Thiên Vũ đã mở cửa đi vào.
- Vẫn chưa khỏe tại sao lại xuống?- Thiên Vũ nhìn Băng đau đớn anh nén giận đỡ Băng.
Băng im lặng không nói còn né trách sự giúp đỡ của Thiên Vũ. Điều này khiến anh không chịu được, anh đang cố nhẹ nhàng với cô, vậy mà cô còn không biết điều.
- Đừng có mà thách thức sự kiên nhẫn của tôi.- Thiên Vũ nắm tóc đằng sau gáy Băng giật mạnh làm mặt Băng ngửa lên nhìn thẳng vào mặt anh.
- Ta...tại sao...em đã làm gì sai?- Băng nghẹn giọng không nói nên lời.
- Tôi đã nói em không có quyền hỏi tôi.
- Anh cũng không có quyền bắt giữ em.
- Sao? Nói lại lần nữa tôi nghe.
- Anh...anh bắt giữ em là trái phép.
Thiên Vũ tức giận tột độ, anh tức giận đưa bàn tay bóp chặt cổ Băng. Ngón trỏ còn lún sau xuống dưới da. Băng khó thở nhưng trong suy nghĩ của cô lại nghĩ có lẽ như này cũng tốt, anh bóp chết cô càng nhanh càng tốt.
- Muốn chết đến vậy rồi sao? Đừng có mờ.- Thiên Vũ buông tay khỏi cổ Băng tức giận nói.
Anh đưa điều khiển bật lên. Màn hình hiện lên lại là hình ảnh ở cô nhi viện. Diễm An cũng với mấy đứa trẻ đang vui đùa ở trong sân.
- Có tất cả là 10 đứa, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-mot-bong-tuyet-nho/997749/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.