Chương trước
Chương sau
Buổi tối lãng mạn, ánh nến đỏ rực, căn phòng tân hôn của đôi uyên ương mới tràn ngập màu đỏ của hạnh phúc, một chữ hỷ to dán ngay chính giữa bức tường lớn. Lúc này, hòa vào bầu không khí ngọt ngào trong căn phòng là một trái tim đang đập nhanh vì hồi hộp.

Châu Thiên Kỳ ngồi trên giường, hai tay bấu chặt vào nhau, căng thẳng chờ đợi chú rể của mình bước vào.

Cô ngồi đợi đến mãi khuya nhưng vẫn không thấy chồng mình vào phòng, trong lòng lại lo lắng sợ anh uống say ngủ ở đâu đó, không chịu được mà đứng dậy mở cửa đi tìm anh.

Châu Thiên Kỳ lo lắng đi tìm khắp nhà nhưng vẫn không thấy hình bóng anh, mọi người đã tan từ lâu, điện và đồ đạc mọi thứ cũng đã được dọn dẹp. Đến gần cuối hành lang cô nhìn thấy một căn phòng còn ánh sáng, Châu Thiên Kỳ bước đến đẩy cánh cửa ra, thì ra anh đang ngủ ở đây.

Căn phòng không có gì nổi bật, ánh sáng mờ nên chỉ nhìn được một số đồ vật, do trời tối nên cô bước đến đã va vào một chiếc bình gốm sứ, tiếng rơi vỡ làm cho Trình Bắc Doanh đang ngủ cũng giật mình. Anh ngồi dậy nhìn thấy cô đang mặc bộ váy cưới trên người.

Trình Bắc Doanh hùng hổ mà bước đến bên cô, tiếng bước chân của anh làm cô giật mình, Châu Thiên Kỳ kẽ gọi tên người chồng.

“ Bắc Doanh, sao anh lại ngủ ở đây?"

Trình Bắc Doanh không lên tiếng bước đến nhặt từng mảnh sứ lên như rất trân trọng, chiếc bình cũng không quý sao anh lại bày ra vẻ mặt trân trọng vậy.

Nhìn bình sứ bị vỡ không thể hàn gắn lại anh liền đứng phắt dậy, không nói không rằng đẩy ngã người cô xuống bắt quỳ vào mảnh vỡ.

“ A Doanh…!" Cô bị anh nhí vào mảnh sử sắn cơn đau rất nhanh ập đến.

Trình Bắc Doanh bị cô gọi đến tức giận, càng ấn mạnh hơn.

“ Quỳ ở đó cho tôi, muốn vào Trình gia thì rất dễ nhưng vào trong đừng hòng thoát!"

Châu Thiên Kỳ không phải là người mà anh yêu, cuộc hôn nhân này vốn được định sẵn bằng hôn ước của Trình gia và Châu gia. Kể từ lần đầu gặp Trình Bắc Doanh, Châu Thiên Kỳ đã đem lòng yêu anh say đắm, tìm đủ mọi cách để hai bên gia đình sớm tổ chức hôn lễ. Trình Bắc Doanh vốn dĩ rất ghét cô, ấy vậy mà sau vụ tai nạn đó, mọi thứ đã thay đổi.

Hôm đó, Châu Thiên Kỳ lái xe không may gặp tai nạn, đôi mắt vì vậy mà mất đi ánh sáng. Từ đó cô luôn trầm ngâm, tưởng mình sẽ càng bị Trình Bắc Doanh chán ghét, nhưng không ngờ anh lại bỗng dưng quan tâm tới cô, Châu Thiên Kỳ cũng không dám chắc về sự thay đổi đột ngột ấy, có lẽ là do bố anh ép anh làm vậy, thế nhưng vì yêu cô bất chấp tất cả, dù những việc anh làm là giả cô vẫn coi đó là thật.

Châu Thiên Kỳ không hiểu, khi anh buông tay cô cũng vội đứng dậy, nhưng vết máu vẫn bị vương vào váy cưới. Thấy cô đứng lên anh không trước sau mà đã xoay người tát cô một cái thật đau. Cái tát như tát đi những gì mà cô đã tưởng tượng khi về làm vợ anh vậy.

Châu Thiên Kỳ ngơ ra một lúc mới theo phản xạ mà che lấy mặt, cô làm thiên kim tiểu thư trước giờ chưa từng phải chịu đánh ấy vậy mới gả về nhà chồng chưa được vài tiếng đã bị chồng đánh.

“ Sao anh lại đánh em?"

“ Tại vì cô không nghe lời, tôi đã nói là cô quỳ cô lại dám đứng lên! Còn không mau quỳ xuống!" Trình Bắc Doanh dùng chân đá vào đầu gối cô, sức đá của anh làm cô khụy xuống mảnh sứ lần nữa, máu cứ thế túa ra.

“Quỳ đến lúc nào tôi thấy được rồi thì thôi!" Anh rời đi khi Châu Thiên Kỳ vẫn không biết mình đã làm gì sai mà đắc tội với anh.

Cô quỳ cho tới sáng mới được đứng dậy, lúc đó cả người cô như bị gãy vụn ra vậy, sự hành sử của anh hôm qua như tát thẳng vào tình cảm mà cô dành cho hắn, Châu Thiên Kỳ không ngờ cảnh tượng hôn nhân màu hồng lại trở nên đen tối sau một đêm.

Hai đầu gối của cô chảy máu không ngừng, phải băng rất lâu mới ngừng máu lại, chiếc váy cưới từ màu trắng chuyển sang màu đỏ, thứ màu tưởng như hạnh phúc nhưng đó lại là màu của sự đau khổ.

Căn phòng tối hôm qua bị anh bắt quỳ hôm nay đã bị khoá lại, Châu Thiên Kỳ rất muốn xem bên trong đó là những gì sao đêm tân hôn anh lại ở đó.

Lại một buổi tối tiếp theo, Châu Thiên Kỳ đang ngủ trên giường thì bị tiếng mở cửa phòng đánh thức, cô vội ngồi dậy, một thân hình vạng vỡ hiện ra trước mắt cô. Thấy Trình Bắc Doanh say khướt thì vội ngồi dậy đỡ lấy anh nằm xuống giường, lúc xoay người lấy nước cho anh liền bị Trình Bắc Doanh kéo và ấn xuống giường.

Châu Thiên Kỳ bị anh giam dưới thân hình vạng vỡ muốn thoát lại bị Trình Bắc Doanh cưỡng hôn. Nụ hôn say đắm khiến Châu Thiên Kỳ chìm đắm, cô cũng thuận theo mà vòng tay qua cô anh đáp lại nụ hôn.

Trình Bắc Doanh điêu luyện mà luồn vào bên trong cô, uốn éo trên người cô không muốn buông.

Châu Thiên Kỳ còn tưởng là anh đang xin lỗi mình chuyện hôm qua nên mới đi uống say và làm chuyện này, nhưng sự thật lại tiếp tục vã vào mặt cô một lần nữa. Trong khi đang làm anh lại gọi tên một người khác mà không phải là cô, cái tên được gọi ra rất nhỏ nên cô chỉ nghe mang máng qua muốn hỏi lại nhưng không được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.