Bước chân cẩn thận dè dặt, Bạch Ly ngồi ở mép giường nhìn hắn nhắm mắt. Vẻ mặt trắng bệch của hắn khiến nội tâm cô có chút khó chịu.
Vui không vui, buồn cũng không buồn, một cảm giác ngứa ngáy cắn vào trái tim, Bạch Ly không rõ là cảm giác gì, lại nhận định nó có lẽ là cô đang mong hắn chết hơn là còn sống.
"Hoàng tử..."
"Không, đức vua..."
Giọng khe khẽ, người trên giường vẫn im thinh thích không phản ứng, Bạch Ly không rõ hắn đang hôn mê hay đang giả vờ bèn vươn ngón tay như ngọc chạm vào mặt hắn.
Gương mặt sắc nét tuấn giật, nước da ngâm hơi rám nắng vô cùng thu hút, mặc dù hắn bị trúng độc nhưng phong thái hiên ngang vĩ ngạn của hắn chẳng mất đi. Người ngoài không biết còn lầm tưởng hắn chỉ đang ngủ.
"Đức vua, ngài nghe ta nói không?"
Bạch Ly lướt trên mặt hắn vài giây rồi áp cả bàn tay lên cảm nhận, làn da hắn có chút lạnh lẽo, không nóng bỏng như mọi khi. Cô liền đoán hắn có lẽ thật sự đang chìm vào mê man.
Cô cúi đầu sát vào chiếc mũi cao đang nhịp nhàng thở, hơi nóng rực thành thục của hắn phủ khắp mặt cô. Hơi thở của hắn vẫn rất đều đặn, thế nhưng khi nhìn xuống vòm ngực và cần cổ cứng cáp của hắn thì lại phát hiện hắn đã lã mồ hôi.
Người không sốt không nóng, có lẽ là triệu chứng sau khi bị trúng độc, Bạch Ly thấy thế vội lấy khắn ướt đến lau giúp hắn, rồi lại cẩn thận chu đáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-cam-chim-hoang-yen/3325516/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.