Vinh Hưởng ngậm điếu thuốc trong miệng, còn chưa châm lửa. Nhìn về phíamàn hình máy vi tính, tâm tư đã phiêu dạt tới nơi nào. Nghe thấy tiếnggõ cửa, anh quay lại, nắm đấm cửa nhẹ nhàng xoay, Hồng Mộ đã bước vào.Vinh Hưởng vội vàng rút điếu thuốc trong miệng, ném thẳng vào thùng rác.
Hồng Mộ cười liếc anh một cái: “Giấu cái gì, đã sớm biết rồi.”
Vinh Hưởng hậm hực xoay ghế tiếp tục rê chuột. Hồng Mộ đi tới chiếc sofa bên cạnh anh ngồi, ánh mắt thâm trầm dõi theo khuôn mặt anh hồi lâu.
“Mẹ và cha con chuẩn bị làm thủ tục ly thân.”
“Oh.”
Hồng Mộ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của con trai, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, “Con có trách mẹ không?”
Vinh Hưởng dừng tay, từ từ xoay người nhìn bà, “Tại sao? Mẹ nên làm như thế từ sớm.”
Hồng Mộ có chút kinh ngạc, bà còn cho rằng con trai hoặc ít hoặc nhiềusẽ nói ra vài câu oán giận. Không nghĩ tới, con trai bà lại lý trí nhưvậy, so với mình còn rõ ràng hơn. Bà hé miệng cười, “Con đã không phảnđối, vậy mẹ sẽ làm như thế.”
“Mẹ luôn không muốn như vậy, vì sao bây giờ lại đột nhiên đồng ý?” VinhHưởng có chút kinh ngạc, nếu như anh đoán không sai, chắc chắn là dongười đàn bà kia rồi.
“Ba người chúng ta dây dưa lâu như vậy, trước kia là mẹ không cam lòng.Bây giờ nghĩ lại, không cam lòng cũng chỉ là đem bản thân trở thành tình cảnh khó cả đôi đường. Cứ hành hạ lẫn nhau, nếu bọn họ yêu nhau …… Cũng nên tác thành cho ông ấy.” Hồng Mộ nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-anh-va-em/1537234/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.