Thật vất vả mới về đến nhà, trên đầu Vinh Nhung đã đổ đầy mồ hôi, toàn bộphía sau lưng đều ẩm ướt hết. Gian nan mở cửa ra, khom lưng chuẩn bịbước vào phòng thì cánh cửa của gian phòng cách vách chợt mở ra, bóngdáng Tống Hải Thanh xuất hiện trước cửa. Đầu tóc rối bù xốc xếch, nhưngdáng vẻ vẫn lành lạnh cao ngạo như cũ đưa mắt nhìn cô.
"Chết ở đâu, mà bây giờ mới trở về?"
"....Ở nhà bạn học ôn bài, quên thời gian." Vinh Nhung giữ chặt áo khoác, lo sợ bị bà nhìn thấy cái váy bên trong.
Tống Hải Thanh đến gần cô, không chút do dự mà giơ tay lên tát cho cômột bạt tay. Trên mặt đau rát, Vinh Nhung phản xạ có điều kiện mà xoanhẹ gò má, cắn chặt môi không nói thêm gì nữa.
"Dám nói láo phải không?"
"Xin lỗi."
"Cô còn có liêm sỉ hay không hả? Thân là con gái, mà lại không có mộtchút tự ái, lại quấn quýt với người khác đến trễ như vậy mới trở về! Khó trách người nhà họ Vinh đều ghét bỏ cô!!" Giọng nói sắc bén của TốngHải Thanh vang lên trong đêm khuya an tĩnh, bà chỉ vào đầu mũi của VinhNhung, ngón tay mơ hồ phát run, "Đúng là không có tiền đồ, nếu cô là con trai, thì chúng ta cần phải ở nơi này chịu khổ sao?"
"...." Vinh Nhung cắn chặt môi dưới không có lên tiếng, là vì lý do nàysao? Chẳng lẽ không phải là do bà quyến rũ chồng của chị em tốt của mình sao? Chẳng lẽ không phải là vì bà là người thứ ba phá hư hôn nhân củangười khác sao!
Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-thoai-anh-va-em/1537218/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.