“Ai… ai vậy?” Giọng Minako trở nên run rẩy. Thực ra cô không cần ai trả lời mình cả, cô chỉ cần được bảo vệ ngay lúc này. Cô ôm chặt cánh tay Mộ Dung Vũ Xuyên như thể nếu không làm vậy thì cô chẳng thể nào đứng vững được nữa.
Giờ khắc này Mộ Dung Vũ Xuyên cũng không thể trả lời cô. Đối mặt với biến cố đột nhiên xuất hiện, đầu óc hắn cũng trì trệ không khá hơn Minako là bao.
“Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp…”
Có thể hắn không sợ thi thể. Có thể hắn đối với mọi chuyện đều hững hờ không màng đến, bởi vì hắn thông minh, đẹp trai, hắn gian xảo, giàu có, vì hắn từ lúc sinh ra đã ở trên vạch đích. Hắn cho rằng những điều đó là đương nhiên, đây là số mệnh của mỗi người.
Vì sao có những đứa trẻ vừa sinh ra đã bị cha mẹ vứt bỏ? Vì sao có những kẻ xấu xa tội ác chồng chất lại được người người tôn kính?
Ta không thể không thừa nhận một sự thật, rằng ông trời vốn không công bằng.
“Lộp cộp, lộp cộp, lộp cộp…”
Mộ Dung Vũ Xuyên cảm thấy như có một bàn tay đang nắm lấy trái tim hắn, từ từ siết chặt, khiến hắn chỉ muốn nôn ra ngay lập tức.
Sắc mặt hắn trong bóng tối lúc này đã trắng bệch như một tờ giấy, nhưng hắn vẫn cố gắng tỏ ra trấn định vì không muốn bị mất mặt trước Minako.
Chính lúc này, tiếng bước chân đột nhiên biến mất. Toàn bộ hành lang tầng hầm lại trở nên yên tĩnh.
Kẻ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/2180851/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.