Lời nói của Lục Trình Thiên khiến mặt Đan Diễn Vy đỏ lên, căm hận nhìn anh ta: “Anh mới cần những dịch vụ khác thì có! Lục Trình Thiên, đừng ép tôi phải ra tay với anh.”
“Cầu còn không được ý chứ, tôi lại hy vọng cô có thể động cả tay lẫn chân cùng một lúc.” Lục Trình Thiên phát ra tiếng cười, biểu cảm trên khuôn mặt anh khiến trong lòng cô muốn điên lên.
Động tay động chân?
“Lục Trình Thiên, tốt xấu gì thì anh cũng đường đường là một nhân vật nổi tiếng ở thành phố Cần An, anh có thể đừng cư xử như một con quỷ háo sắc không?” Đan Diễn Vy quát lên, cả người lùi lại phía sau, bộ dáng như đang muốn bỏ đi vậy.
Lục Trình Thiên nhanh tay túm lấy cô: “Bất kể là em nói gì đi nữa, hôm nay em không được phép rời khỏi đây.”
Đan Diễn Vy suýt nữa thì bỏ chạy, đang muốn nổi giận thì đột nhiên bị Lục Trình Thiên tóm lấy, bế lên rồi đi về hướng phòng ngủ.
“Lục Trình Thiên đồ thần kinh nhà anh, buông tôi ra, anh buông tôi ra mau…” Đan Diễn Vy hét lên, cố gắng đẩy mạnh người đàn ông này ra.
Lục Trình Thiên dường như không nghe thấy gì, ngựa quen đường cũ anh vẫn ôm chặt cô rồi đi về hướng phòng ngủ.
“Luôn mồm nói muốn phân chia ranh giới với tôi, nhưng lại mặc áo choàng tắm đứng lượn lờ trước mặt tôi, Đan Diễn Vy, tôi cũng chỉ là một người đàn ông, một người đàn ông bình thường!” Lục Trình Thiên cắn răng, ôm lấy phần da thịt mịn màng mềm mượt ở nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-va-luat-su/1766682/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.