Lâm Tùy Ý nhận được thư từ Nguyên Thanh Quan, là Nguyên Dĩ gửi cho cậu.
Đọc xong, Lâm Tùy Ý ngồi vào bàn đề bút viết hồi âm. Khóe mắt nhìn mộng yểm đi qua đi lại trong phòng, Lâm Tùy Ý nói: “Muốn nói cái gì thì nói thẳng.”
Mộng yểm dừng bước chân, ánh mắt nhìn thẳng Lâm Tùy Ý: “Bọn họ nói cái gì?”
Có phải phê bình Lâm Tùy Ý nhận nó làm đồ đệ, có phải quở trách Lâm Tùy Ý dạy mộng yểm giải mộng quá hoang đường, có phải ra lệnh cưỡng chế Lâm Tùy Ý giải quyết mộng yểm.
Lâm Tùy Ý nhìn thấy rõ biểu cảm trên mặt mộng yểm, ngậm cười nói: “Dạo này cơ thể sư phụ tốt hơn một chút, hương khói Nguyên Thanh Quan cũng chậm rãi khôi phục. Đúng là có nhắc tới cậu…”
Mộng yểm nhìn cậu, lại hỏi: “Nói cái gì?”
Lâm Tùy Ý nói: “Nguyên Dĩ muốn thay tôi giải mộng.”
Giải mộng cần chủ mộng phối hợp, cho nên Nguyên Dĩ mới gửi phong thư này tới trước.
Mộng yểm trầm mặc một chút, nói: “Vậy…”
Lâm Tùy Ý đón nhận tầm mắt mộng yểm, tiếp lời, “Tôi xin ngài đừng tới.”
Mộng yểm liếc đến bức thư của Lâm Tùy Ý, mặt trên có dòng chữ thanh tú ngay ngắn được viết rành mạch. Lâm Tùy Ý từ chối Nguyên Dĩ giải mộng, đồng thời từ chối Nguyên Dĩ giải tình kiếp.
“Vì sao?” Mộng yểm nhìn nhìn nét bút, ngẩng đầu nhìn Lâm Tùy Ý.
Nguyên Dĩ khôi phục sức khỏe là có thể giải mộng, chỉ cần cởi bỏ mộng yểm chi mộng vây hãm Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-mong/3505491/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.