Ô...
Harry xoa xoa hai mắt, từ trong cơn mơ ngủ tỉnh lại, sờ soạng đầu giường một vòng, lại không tìm thấy kính của mình, cậu nghi hoặc không tình nguyện mở mắt, lại ngoài ý muốn phát hiện tầm mắt mình thật rõ ràng.
——— Mình đeo kính đi ngủ à?
Harry theo phản xạ sờ sờ mặt, lại phát hiện trên mặt chẳng có gì. Cảm thấy có gì đó không ổn, bản năng rút đũa phép từ dưới gối ra, may mắn, đũa phép nhìn qua tựa hồ không có vấn đề gì. Harry khẩn trương mà cẩn thận kiểm tra lại đũa phép của mình một lượt, sau đó thở phào một hơi.
Tuy chuyện thị lực đột nhiên bình thường làm Harry có chút khó hiểu nhưng chuyện khó hiểu xảy ra tiếp theo làm cậu rất nhanh đem chuyện này ném ra sau đầu.
Nơi này là chỗ nào vậy?
Harry lúc này mới bắt đầu đánh giá vị trí hiện tại của bản thân, căn phòng kín bưng thậm chí còn không có cửa sổ, nhìn qua có chút giống phòng ngủ của Slytherin (đoán thế, bởi vì cậu cũng chưa vào đấy bao giờ) hoặc là nói, có chút giống căn hầm? À không, hầm cũng không có nhỏ thế này, Harry lắc lắc đầu, nhớ tới giáo sư độc dược âm trầm, còn có những đêm bị cấm túc phải đi xử lý một đống dược liệu ghê tởm, tâm cậu có chút rờn rợn.
Cậu tiếp tục đánh giá căn phòng này, trừ cái giường cậu đang nằm ra chỉ có một cái bàn học với một bồn hoa nhỏ trong góc, căn phòng kín mít lại thiếu thốn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836908/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.