Lần thứ hai tỉnh lại, Harry phát hiện mình đang nằm trên cái giường trong căn phòng trong mơ. Chẳng qua đau đớn trên thân thể cũng không cùng tiến vào trong mơ.
Không biết dì Petunia có đem mình ném ra bên ngoài hay không, nếu có thì mình khẳng định chết chắc. Hiệu trưởng Dumbledore từng nói nhà Dusley có ma pháp huyết thống bảo hộ, khiến bọn người Voldemort không thể tới gần làm hại cậu. Harry âm thầm cầu nguyện dì Petunia không có hận mình như trong tưởng tượng.
Cậu xoay người rời giường, nhìn đũa phép cùng chìa khóa mở cửa trên đầu giường. Harry cầm chìa khóa, đi tới cửa, tính mở cửa đi ra trước thám thính một chút, căn phòng giống như ở trong Hogwarts này làm cậu nổi máu thám hiểm.
Sư tử con nóng lòng muốn thử nhưng cửa lại không có giống như lần trước mở ra, một tờ giấy trắng bay xuống trước mặt, Harry bắt lấy nó, đọc xong đống chữ bên trên liền phát cáu.
A! Chết tiệt! Trò chơi này phải hai người đồng hành mới có hiệu lực!
Harry oán hận đạp lên cửa một phát, quay về ngồi lên giường, đợi Voldemort đến.
... ...
...
Không biết đợi bao lâu, Voldemort mới lững thững đến, được cái lần này hắn chạm đất bình thường hơn, không có giống lần trước bay như đạn pháo vào phòng, Harry nghĩ.
“Ta nghĩ chúng ta có thể đi rồi. Hy vọng lần sau ngươi có thể đến sớm một chút.” Chờ đến dài cả cổ, Harry cục cằn nói.
“Chúa Tể Hắc Ám đâu có được đi ngủ sớm như tên tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836906/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.