Voldemort không dám đánh thức Harry.
Đúng vậy, Chúa Tể Hắc Ám hiện tại một chút biện pháp đối phó với Cậu bé cứu thế cũng không có.
Đánh thức Harry, cậu mà tiếp tục náo loạn thì Voldemort không có tự tin bản thân mỗi lần vật lộn đều có thể thắng con sư tử nhỏ sức lực tràn đầy này. Không đánh thức Harry, tiến trình đi tìm lời giải lại hoàn toàn không có cách nào tiến triển.
Dù sao cũng không thể bảo hắn vác tên nhóc này đi tiếp.
Voldemort đau đầu.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Harry đã sớm bị chọc thành tổ ong. Mà hiện tại Cậu bé cứu thế đã say khướt lại hoàn toàn không hề hay biết có một ánh mắt muốn giết người đang nhìn mình, vẫn ngủ ngon lành. Voldemort nhịn không được tức giận vươn tay nhéo mặt Harry, dù sao ở nơi này cũng chẳng có ai biết chuyện hắn làm cái việc chẳng lấy gì làm thanh lịch như thế.
Harry nhăn nhăn mặt, lầu bầu vài tiếng, xoay người ngủ tiếp.
“…” Voldemort trầm mặc nhìn chằm chằm Harry trong chốc lát, cuối cùng quyết định làm việc nên làm trước, kiểm tra lại đường đi.
Từ sáng sớm, Voldemort đã trở lại nhà cũ một chuyến, lấy chiếc nhẫn đã bị mình ếm lời nguyền, dung hợp lại mảnh linh hồn chứa trong đó. Không thể nói là hắn đã suy nghĩ thông suốt, không cần sự bất tử, mà là hắn phát hiện ra linh hồn của mình quá mức suy yếu nên mới tính toán dung hợp lại một mảnh linh hồn trước, đợi linh hồn mình ổn định rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836877/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.