(Lực kính tùng tiết: Tên loại bùa chú khiến bộ phận cơ thể bị điểm trúng mất hết sức lực, lúc đầu tui tưởng là Bùa tê liệt nhưng không phải, Petrificus Totalus làm tê liệt cả người chứ không phải 1 bộ phận cơ thể nhất định. Tui chịu không tìm được câu đấy trong bản truyện gốc, chắc mẹ tác giả tự bịa nên buộc phải giữ nguyên tác câu này, ai biết bảo tui sửa nha)
Voldemort!
Nghe được giọng nói đã khắc sâu ấn tượng gọi tên mình, Harry lập tức xoay người nhìn người đàn ông đang nhìn mình cười đến ý vị sâu xa.
“Sao ngươi lại ở đây?”
“Vậy thì sao ngươi lại ở đây, Harry?”
Voldemort cố ý bắt chước giọng điệu Dumbledore gọi tên Harry, làm cậu có chút xúc động muốn phóng mấy lời nguyền rủa về phía hắn.
Nhưng cậu khắc chế lại, thuận miệng bịa ra một lời nói dối, “Ta chỉ đi ngang qua thôi.”
“Vậy sao?” Voldemort vuốt mu bàn tay, “Mất công ta tốt bụng đến báo cho mi biết, Dumbledore hiện tại không ở trong đó đâu.”
“Dạ, thật cảm ơn “lòng tốt” của giáo sư Taylor.”
Harry cục cằn nghiến răng nhả từng chữ, cậu đương nhiên biết Voldemort đang cảnh cáo mình.
Voldemort yên tâm thoải mái nghe Harry nghiến răng nghiến lợi “ca ngợi” mình, còn cố ý làm bộ làm tịch nói, “Nếu trò có vấn đề gì, làm giáo viên, chỉ cần nằm trong phạm vi năng lực của ta, trò liền có thể tìm ta hỗ trợ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836837/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.