Sau khi cùng nhau chiêm ngưỡng hết tất cả những tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt và ý nghĩa, Kay ngỏ ý mời cô cùng đi ăn tối. Nhưng ánh mắt sắc lạnh và nét mặt hậm hực của ai kia thì sao có thể qua được mắt cô, Điềm Manh nở nụ cười dịu dàng rồi khéo léo từ chối với lý do còn có việc cần làm, hẹn gặp lại anh ấy vào dịp khác.
Cả hai giả vờ đi hai hướng cho đến khi rời khỏi khu vực ở gần phòng triển lãm và gặp nhau tại bãi đỗ xe ôtô. Ngồi vào ghế lái, Ngạn Hy không nói với cô lời nào dù vừa nãy vẫn chu đáo mở cửa để bạn gái vào trong xe.
- Anh giận em sao?
Cô không thể im lặng trước thái độ lạnh lùng, vẻ mặt không vui từ anh nên đã cất tiếng hỏi. Ngạn Hy dịu dàng nghiêng người giúp cô thắt dây an toàn, tuy nhiên nét mặt vẫn lạnh lùng chẳng chịu nở nụ cười:
- Không có.
Nghe câu trả lời nhạt hơn cả nước cất, cô liền biết nhận định của mình rất đúng, anh đang giận dỗi đây mà. Dù Ngạn Hy không thừa nhận nhưng cô cũng hiểu lần này mình đã khiến anh buồn.
- Em xin lỗi. Em biết anh muốn công khai chuyện của chúng ta, nhưng khi đối diện với truyền thông, em cảm thấy rất lo lắng.
Anh chẳng những buồn vì chuyện cô nói cả hai chỉ là bạn mà còn khó chịu khi thấy cô có vẻ thân thiết với Kay. Trong một thoáng thất vọng anh đã suy nghĩ rằng có phải vì có mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929828/chuong-50.html