So với Dương Tước Tước, thì Kê Hân Tích cũng xem như có kinh nghiệm hơn, tuy rằng năng lực này mới được khôi phục chỉ hơn một tháng, nhưng cô cũng không có bao nhiêu kinh sợ, cô quay đầu hỏi: "Vừa nãy đó là?"
Lúc này có tiếng còi xe cứu thương truyền đến từ xa xa, bên chỗ bàn cách các cô không xa đột nhiên bắt đầu xôn xao lên, một nam sinh nói to lên: "U là trời, các cậu xem tin tức chưa? Công trình xây dựng gần trường học vừa mới xảy ra tai nạn, có một người ngã xuống khung thép, người bị đâm xuyên qua cây thép luôn".
"Thật không? Chẳng lẽ xe cứu thương vừa rồi chính là?"
"Trời, người này cũng thật xui xẻo, không biết còn có thể cứu sống được không".
Dương Tước Tước nghe được mấy lời của những người này, cô quay đầu lắp bắp: "Bọn họ sẽ không phải nói, chính, chính là, thứ, chúng ta vừa thấy chứ?"
"À, có đôi khi sẽ có loại tình huống này, tại thời điểm con người tử vong trên cơ bản linh thể sẽ lập tức biến mất, nhưng đôi lúc sẽ có vài người chưa ý thức được bản thân đã mất linh thể, sẽ lưu lại đây một đoạn thời gian ngắn". Tuân Du Linh nhìn cái bàn trước mặt mà nói.
Kê Hân Tích như có vẻ đăm chiêu, lập tức lại kịp phản ứng mà mở miệng: "Ý của cô là, người kia đã..."
Tuân Du Linh gật gật đầu, chỉ có thời điểm tử vong thì linh thể mới có thể ly thể mà tiêu tán, như vậy tất nhiên người vừa rồi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-linh-luc/3391033/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.