Sau khi ngủ dậy Nguyễn Chính Đông thở ôxi một lúc, rồi uống thuốc, tinh thần tốt hơn rất nhiều. Anh và Giang Tây gọi điện cho cha mẹ, Nguyễn Chính Đông nói với cha mấy câu, bỗng nhiên nói: “Cha đợi một lát, con bảo Giai Kỳ chúc tết cha.” Sau đó liền đưa điện thoại cho Giai Kỳ.
Giai Kỳ trong chốc lát bị làm cho khiếp sợ đến đờ đẫn, cầm điện thoại lúc lâu không nói được gì, nghe thấy đầu đây bên kia cuối cùng vọng lại tiếng cười, nói vô cùng thân thiết: “Giai Kỳ, năm mới vui vẻ.”
Cô nói nhỏ: “Năm mới vui vẻ.”
“Gọi Giang Tây ghe điện thoại đi, ta nghe thấy tiếng nó cười ở bên cạnh.”
Giai Kỳ đáp “Vâng”, lập tức đưa điện thoại cho Giang Tây.
Sau khi Giang Tây nói xong, mẹ Nguyễn Chính Đông lại bảo Giai Kỳ nghe điện thoại, hỏi tình hình của Nguyễn Chính Đông, lại dặn dò cô giữ gìn sức khỏe, nói với cô rất nhiều.
Đến trưa Nguyễn Chính Đông hơi mệt, anh về phòng mình ngủ trưa.
3h chiều anh vẫn chưa dậy, Giai Kỳ hơi lo, đi lên lầu xem anh thế nào.
Nhẹ nhàng đi vào phòng anh, anh nằm trên giường quay lưng lại với cửa, không động đạy, dường như ngủ rất ngon.
Bỗng nhiên Giai Kỳ cảm thấy hoảng sợ, vội vàng đi lại, tim đập thình thịch, đưa tay ra, đặt lên vai anh.
Ngón tay hơi lạnh của anh bỗng nhiên đặt lên tay cô, làm chô cô giật bắn mình, anh không quay người lại, vẫn nằm ở đó, lại cứ nắm chặt lấy tay cô, giọng nói dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ky-nhu-mong/2972622/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.