10.
Một hồi đám cưới không vui mà tan rã, bầu không khí trong nhà tôi chán chường vô cùng.
“Họ bận nên phải về trước.” Cha đến phòng tôi nhắn nhủ.
Cha đang an ủi tôi.
Tôi biết mà.
Người tỉnh táo đều biết câu chuyện thế nào rồi.
“Ý Tiểu Cố là ngày mai đi đăng kí.” Cha nói thêm.
“Vâng.”
Tôi hơi bất ngờ, cứ tưởng anh ta bỏ đi rồi thì cũng sẽ không muốn kết hôn với tôi nữa.
“Đám cưới thì… Ý bà mẹ là không muốn tổ chức.”
“Dạ.”
“Mẹ cậu ấy nói mua một căn nhà gần bệnh viện của Tiểu Cố, cưới xong thì các con sẽ ở đó, có phải hơi xa công ty con không?”
Cha lại hỏi tôi.
“Cũng hơi ạ.”
Công ty tôi làm ở phía Bắc thành phố, còn bệnh viện thì nằm phía Nam, dù có đi tàu điện ngầm rồi đổi sang xe thì cũng phải mất ít nhất hai tiếng.
Cha bước lại rồi ngồi xuống cạnh tôi.
“Con đã nghĩ ra chưa?” Ông nhìn tôi.
“Nghĩ gì cơ ạ?”
Cha tôi thở dài như muốn nói gì đó rồi lại thôi.
“Con lớn rồi, cha mẹ cũng không thể quản con mãi được nữa.”
“Cha không muốn con kết hôn à? Không phải cha với mẹ ngày nào cũng ngóng con lấy chồng hay sao?” Tôi giả vờ thoải mái hỏi cha.
“Ngóng con kết hôn cũng là vì hi vọng có người sẽ săn sóc con thôi.” Cha tôi hơi giận.
Tôi nào có bảo là không đâu, chỉ đành nói khe khẽ:
“Con không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-giai-co-mot-mai-nha/2937101/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.