Lý Do Hỉ và Hữu Trần cưỡi gió mà đi, hướng về phía bắc, đã ra khỏi phạm vi của Bất Hàm sơn từ lâu, lúc này đang đứng bên bờ một con sông nhỏ, trong suốt.
Thời tiết cuối tháng chín, cỏ lau bên bờ sông đã tàn một nửa, lông xám của cỏ lau bị gió thổi nhẹ một cái đã bay đi mất.
Nơi này lạnh hơn trong núi một chút, nàng thay một cái áo khoác màu chàm, vạt áo thêu hoa văn cây trúc và tường vân, tóc đen như mực để xõa, khí lạnh cuối mùa thu làm khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh cứng, trắng bệch.
Cái áo khoác này đã được chuẩn bị từ trước khi đi lên phía đông bắc, đến Thập Dương cũng có ba cái áo bông, Lý Viên Viên có ba cái gi lê nhỏ.
Đáng tiếc là lúc trước không ngờ sẽ gặp Hữu Trần, cũng quên không làm một bộ cho Vô Trần.
Nói đến quần áo, trước đây cũng từng mua.
Nhưng sau lần say rượu ở bờ biển thì không tìm thấy nữa.
Mà cơ thể Hữu Trần luôn ấm áp, nhưng bộ áo đen này hơi lộ liễu, không giống như đồ người tốt sẽ mặc.
Lý Do Hỉ nắm tay cậu ta, nghĩ ngợi sau khi vào thành phải mua cho cậu ta mấy bộ quần áo, trong miệng lẩm bẩm dặn dò liên miên: “Đợi lúc đến nơi có nhiều người, nếu xảy ra chuyện gì đó, cậu phải cố hết sức khống chế bản thân, không thể ra tay tùy tiện.
Có tôi ở đây, tin tưởng tôi, tôi sẽ thu xếp được.”
Hữu Trần ngoan ngoãn gật đầu, nghiêng người hôn lên má nàng, “Nàng thật đẹp.”
Khuôn mặt Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873786/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.