Lúc này, nghìn dặm bên ngoài Tinh Trần giới, Tiều Vân sơn.
Tiều Vân sơn chỉ là một môn phái đan tu nhỏ, thường ngày cũng trồng thảo được, luyện đan gì gì đó.
Lập phái hơn năm trăm năm, tuy rằng không sinh ra đại nhân vật giỏi giang nào, cũng may mà chưa từng đắc tội ai cả.
Nhưng bây giờ đây, Hứa Đạo Ý, chưởng môn Tiều Vân sơn, lại mang vẻ mặt buồn khổ, đang ăn nói khép nép với một cô gái trẻ dung nhan tinh xảo, diễm lệ.
Bề ngoài của Hứa Đạo Ý già nua, râu tóc bạc trắng, hiển nhiên là đã tu luyện đến cuối con đường, không có cách nào đột phá cảnh giới để tăng tuổi thọ nữa rồi.
Nhưng thân đứng đầu một phái, khi đối mặt với người mạnh mẽ hơn chính mình, cũng không tránh khỏi tạm nhân nhượng vì lợi ích chung.
“Chúng tôi không biết cô ấy là Thánh nữ thật mà, nếu mà biết thì chắc chắn đã sớm phái người đi thông báo rồi! Cô ấy nói không cha không mẹ, không nơi nương tựa, lão hủ thấy thân thế cô ấy đáng thương mới giữ lại ở ngoại môn.
Tất cả đệ tử ngoại môn đều được đối xử bình đẳng, chưa bao giờ khắt khe một mình cô ấy mà……”
Trên quảng trường phía dưới bậc thang dài lên chủ điện, tất cả đệ tử Tiều Vân sơn, gồm cả đệ tử ngoại môn đều bị đệ tử Bắc Cung thị tộc mặc quần áo xanh nước biển, cầm kiếm bao vây.
Khác với loại môn phái nhỏ như Tiều Vân sơn, nhà họ Bắc Cung ở Sương Lâm giới xa ngoài nghìn dặm, quanh năm bao phủ bởi tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873785/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.