Nhà của Trầm Nghiên ngay trong Thạch Đầu thôn, Lý Do Hỉ vẫn luôn cảm thấy nhìn hắn rất quen, hóa ra hắn ta chính là đại hán hiến tế cho Hà thần hôm trước! Thật là không ngờ được, Tả sứ của Ma tôn lại lăn lộn thảm như thế, thảm đến tận bước đường phải đi hiến tế cho yêu quái khác!
Kê Vô Trần hỏi: “Hữu sứ Lạc Hà ở nơi nào?”
Trầm Nghiên thở dài: “Sau khi Xích Huyết giới bị diệt, chúng ma bị giết thì giết, chạy thì chạy, đương nhiên Tả hữu sứ cũng là mục tiêu đầu bảng bị nhân sĩ chính phái đuổi giết.
Cũng không phải chưa từng nghĩ đến việc đánh giết vào Đồ Lục đảo để cứu người, nhưng Lạc Hà vẫn nói núi xanh còn đó lo gì không có củi đốt.
Tuy Trầm Nghiên và Lạc Hà luôn không hợp nhau, nhưng về việc này lại không mưu mà hợp.”
Lý Do Hỉ cẩn thận quan sát vẻ mặt Kê Vô Trần, thấy hắn chẳng hề không vui, mà ngược lại còn gật đầu tán thành -- Thật đúng là ma tộc không giống người thường.
Nói đến đây, Trầm Nghiên hơi ngượng ngùng lắc đầu: “Trầm Nghiên cho là Xích Huyết giới bị diệt hoàn toàn bởi vì nghèo! Nhưng Trầm Nghiên chỉ có thân thể mạnh khỏe, cũng không biết làm gì khác, chỉ có thể sống lẫn trong đám người, học tập trồng trọt từ nhân tộc.
Thiết nghĩ, tương lai Tôn thượng ra ngoài, chúng ta khôi phục Xích Huyết giới cũng có thể có cái nghề phòng thân, không đến nỗi phải đi đâu đánh đấy.”
Lý Do Hỉ không khỏi lộ ra biểu cảm khen ngợi -- Sau khi thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873759/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.